Lạc Thiên Thiên lạnh lùng nhìn nhóm Chu Hiểu Cầm đang đắc ý, sau đó lấy điện thoại đi động của mình ra đặt lên bàn làm việc của Lưu Kim.
Trên màn hình điện thoại đang phát một đoạn phim, quay cảnh nữ sinh tóc vàng chặn đường Mộ Vi Vi, rồi cả đám nữ sinh kia đưa cô vào rừng cây, tám người cùng nhau bao vây cô.
Trong đoạn phim đó, người ra tay trước rõ ràng không phải là Mộ Vi Vi, người rút dao ra cũng không phải Mộ Vi Vi, từ đầu đến cuối Mộ Vi Vi chỉ né người tránh mấy đòn tấn công của tám nữ sinh kia.
Hơn nữa, góc quay của Lạc Thiên Thiên rất khéo léo.
Cô chỉ quay một nửa thân trên của bọn họ, không quay cả phần chân.
Cho nên trong đoạn phim này, Mộ Vi Vi thật sự không hề động thủ chút nào.
Ba vị cảnh sát kia sau khi xem xong đoạn phim bằng chứng, nghiêm túc nói.
"Chủ nhiệm Lưu, phải trái trắng đen đã rõ, ông không thể tiếp tục oan uổng người khác."
Vừa rồi mấy nữ sinh này ai nấy đều tố cáo Mộ Vi Vi ra tay đánh người, bây giờ xem xong đoạn phim bằng chứng này, rõ ràng là bọn họ vừa ăn cướp vừa la làng.
"Tôi…" Lưu Kim cũng không khỏi choáng váng.
Tất cả những người có mặt ở hiện trường đều định tội Mộ Vi Vi gây sự đánh nhau, trước đây Mộ Vi Vi còn từng xảy ra xung đột với Chu Lâm Na, làm loạn cả trường học, cho nên ông cũng muốn nhân cơ hội lần này giáo huấn Mộ Vi Vi một trận.
Không ngờ, lại bị Lạc Thiên Thiên dùng đoạn phim này làm mất hết mặt mũi.
Đám người Chu Hiểu Cầm hậm hực cắn môi, không còn dáng vẻ hung hăng kiêu ngạo như lúc nãy nữa.
Rõ ràng bọn họ không hề trông thấy Lạc Thiên Thiên đang ở gần đó, cô ta lấy đâu ra đoạn phim đó cơ chứ.
Cố Vi Vi nhìn chủ nhiệm Lưu Kim, lạnh lùng nói.
"Chủ nhiệm Lưu, bây giờ em có thể đi được rồi chứ?"
Nếu không phải vì yêu cầu tuyển sinh nghiêm ngặt của Học viện Điện ảnh Đế Đô, còn lâu cô mới nhẫn nhịn không ra tay với bọn họ.
Lưu Kim đường đường là thầy chủ nhiệm, vậy mà lại bị một học sinh làm mất mặt như vậy, thực sự không thể nhịn được cục tức này.
"Mộ Vi Vi, chuyện đánh nhau làm người khác bị thương hôm nay đã hiểu lầm em rồi, nhưng còn chuyện em có quan hệ mập mờ với nam sinh trong trường, vẫn phải kiểm điểm em."
Không chỉ có một, hai học sinh tố cáo với ông rằng, Mộ Vi Vi có quan hệ mập mờ với nam sinh trong trường.
Cố Vi Vi mỉm cười chế giễu, hỏi.
"Chỉ vì bọn họ nhét mấy lá thư vớ vẩn vào ngăn bàn của em, liền chứng minh em và bọn họ có quan hệ mập mờ sao?"
Chẳng cần phải nghĩ cũng biết, chắc chắn là có mấy nữ sinh mách lẻo thị phi với Lưu Kim.
"Nếu chỉ như vậy liền bị coi là có quan hệ mập mờ với nam sinh, vậy mấy năm qua Chu Lâm Na cũng nhận được không ít thư nhỉ, thư mà nữ sinh viết cho Tần Luật hẳn là còn nhiều hơn nữa chứ?" Lạc Thiên Thiên hỏi ngược lại.
"Đúng vậy, nếu thầy muốn kiểm điểm Vi Vi về chuyện này, thì cũng phải gọi cả Chu Lâm Na và Tần Luật tới đây chịu phạt, như thế mới công bằng." Kỷ Trình nói theo.
Mấy lá thư đó, Vi Vi còn chẳng hề liếc mắt nhìn lấy một lá, toàn bộ đều đem bỏ vào thùng rác.
Vậy mà mấy người này dám nói Vi Vi có quan hệ mập mờ với nam sinh, mập mờ tổ sư nhà mấy người thì có.
"Em…" Lưu Kim bị ba người làm nghẹn họng không còn lời nào để nói.
Cố Vi Vi xem đồng hồ, không nhịn được lại hỏi.
"Chủ nhiệm Lưu, còn chuyện gì khác không?"
Cô còn không quay về, Phó Hàn Tranh sẽ tới trường mất.
Lưu Kim không cam tâm để Cố Vi Vi rời khỏi phòng giáo vụ nhẹ nhàng như vậy.
Nhưng, nhất thời ông lại không thể nghĩ ra Mộ Vi Vi còn mắc phải sai phạm gì, vì thế liền tức giận tới nỗi gương mặt già nua đỏ ửng cả lên.
Đúng lúc đó, một người đàn ông trẻ tuổi đeo kính, mặc âu phục, đi giày da cầm theo cặp đựng tài liệu đi vào phòng giáo vụ, đặt danh thiếp của mình lên bàn làm việc của Lưu Kim rồi giới thiệu.
"Tôi là Tưởng Dục, luật sư của Mộ Vi Vi, chuyện xảy ra ngày hôm nay, bây giờ sẽ do tôi xử lý."
"Luật …luật sư?"
Lưu Kim nửa tin nửa ngờ cầm tấm danh thiếp kia lên xem, đọc xong liền nhận ra vị này chính là luật sư của văn phòng luật sư số một Trung Quốc, văn phòng luật sư Thịnh Hòa.
Ông ta kỳ quái nhìn Cố Vi Vi, làm sao mà một học sinh như Mộ Vi Vi lại có thể mời được luật sư của Thịnh Hòa cơ chứ?
"Đương sự của tôi đã ký hợp đồng với công ty quản lý, xét thấy sự việc này có thể ảnh hưởng tới sự phát triển của đương sự của tôi trong tương lai, cho nên chúng tôi sẽ sử dụng pháp luật để xử lý chuyện này."
"Công ty quản lý sao?" Chu Hiểu Cầm nghe vậy liền tức tới muốn cắn nát cả răng.
Sau sự kiện phát trực tiếp lần trước, Mộ Vi Vi đột nhiên trở nên cực kỳ nổi tiếng trên mạng.
Không ngờ sau khi vô liêm sỉ làm mất mặt Lâm Na và Trịnh Viện, cô ta còn ký được hợp đồng với công ty quản lý.