Cố Vi Vi sửng sốt nhìn Tần Luật trong bộ đồ tây, lần trước cô gặp cậu ta là lúc trước khi thi đại học, cậu ta bị Phó Hàn Tranh gọi tới làm gia sư cho cô.
Kết quả, vì quan hệ trước đây giữa Mộ Vi Vi và cậu ta có chút ám muội, Tần Luật bị Phó Thời Khâm đưa đi.
Sau đó, cô còn tưởng rằng sẽ không gặp lại cậu ta nữa.
Vốn dĩ, cậu ta đã quyết định ra nước ngoài du học rồi, thật không ngờ lại thay đổi ý định, bắt đầu tham gia quản lý gia nghiệp.
Kiều Lâm nói, người phụ trách hạng mục này chỉ đích danh muốn ký hợp đồng đại ngôn với cô.
Hôm nay cô tới quay quảng cáo, lại hết lần này tới lần khác bị từ chối, xem ra tất cả …tất cả đều là cậu ta cố ý giở trò quỷ.
Tần Luật chào hỏi ba người bọn họ, sau đó nói với Kiều Lâm và đạo diễn quảng cáo.
"Chuyện quay quảng cáo, tôi muốn bàn bạc riêng với nghệ sĩ, hai vị có thể tránh đi một lát được không?"
Kiều Lâm không yên tâm để hai người bọn họ cô nam quả nữ ở chung một phòng, liếc mắt nhìn Cố Vi Vi hỏi dò ý của cô, thấy cô gật đầu rồi mới theo đạo diễn quảng cáo ra ngoài.
Cố Vi Vi ngồi xuống, thản nhiên hỏi.
"Tần thiếu gia, phí tâm tư như thế để gặp mặt tôi một lần, rốt cuộc là muốn nói gì vậy?"
Tần Luật chân thành ngồi xuống, rất có dáng vẻ tài giỏi kiểu mẫu.
"Tôi chỉ muốn nói với cậu, những gì Phó Hàn Tranh có thể cho cậu, tương lai tôi cũng có thể cho cậu."
Cô tiếp cận Phó Hàn Tranh, chẳng phải là muốn lợi dụng thế lực của Phó gia, trả thù Lê gia và Chu gia hay sao.
Chỉ cần hắn tham gia vào quản lý gia nghiệp, có chỗ đứng cao trong nhà, có thể làm được những chuyện này vì cô rồi.
Cố Vi Vi thờ ơ nhíu mày, "Xin lỗi, những thứ cậu nói tới, tôi không có hứng thú."
Ở cái tuổi mà Mộ Vi Vi mới bắt đầu biết yêu, thật sự đã từng thích hắn, theo đuổi hắn.
Nhưng, thời gian đã làm thay đổi rất nhiều thứ, Mộ Vi Vi mà hắn muốn tìm đã không còn nữa rồi.
"Mộ Vi Vi, cậu không chơi lại lão hồ ly kia đâu, đừng ở lại bên cạnh anh ta tự chuốc lấy đau khổ." Tần Luật nghiêm túc khuyên nhủ.
Phó Hàn Tranh là người như thế nào, nắm trong tay xí nghiệp quân công mũi nhọn của Trung Quốc, cả Trung Quốc và đồng minh đều cần phải hợp tác với hắn, địa vị của hắn dù là ở Trung Quốc hay là trên thế giới đều không thể khinh thường.
Cô ở lại bên cạnh anh ta, chỉ cần bất cẩn một chút thì cái mạng nhỏ của cô cũng khó đảm bảo.
Lão hồ ly?
Cố Vi Vi nghe ba chữ này xong, liền không vui mà cau mày lại.
"Tần thiếu gia, nếu cậu không muốn bàn bạc chuyện công việc, tôi nghĩ chúng ta không còn gì để nói nữa."
Chuyện cô và Tần Luật ở riêng trong phòng họp, chỉ sợ chẳng bao lâu nữa sẽ truyền tới tai Phó Hàn Tranh.
Đến lúc đó anh mà ghen lên, còn không ghen chết cô chắc.
"Mộ Vi Vi, những thứ anh ta cho cậu, tôi cũng có thể cho cậu, rời khỏi anh ta đi!" Tần Luật thấy cô vẫn u mê không tỉnh, có chút nóng giận.
Cố Vi Vi không muốn tiếp tục bàn luận với hắn nữa, liền đứng dậy nói.
"Không, anh ấy có thể cho tôi, nhưng cậu thì không thể."
Thứ mà anh cho cô là tình cảm thật lòng, rõ ràng muốn trói chặt cô ở bên cạnh, nhưng vẫn để cô được tự do làm điều cô muốn làm.
Rõ ràng muốn có được cô, nhưng trước nay chưa từng ép buộc cô lần nào.
Người kiêu ngạo như anh, vốn dĩ không cần phải vất vả muốn làm một cô gái thích anh như vậy.
Cố Vi Vi nơi xong, đẩy cửa phòng họp ra, quay đầu lại nói.
"Quảng cáo này, tôi chỉ có thể quay như vậy thôi, nếu Tần thiếu gia không hài lòng, có thể hủy hợp đồng, tôi sẽ bồi thường phí vi phạm hợp đồng."
Chẳng qua là cậu ta muốn lợi dụng chuyện công việc để gặp mặt cô, khuyên bảo cô rời khỏi Phó Hàn Tranh.
Cố Vi Vi vừa bước ra khỏi phòng họp, Tần Luật liền đuổi theo, bắt lấy cánh tay cô.
"Mộ Vi Vi!"
Cố Vi Vi đang muốn tránh đi, liền nhìn thấy mấy nhân viên trong công ty đang dẫn theo một đoàn người đi về phía này, vừa đi vừa giới thiệu gì đó.
"Phó tổng, bên này là nơi chúng tôi đang tiến hành quay quảng cáo cho sản phẩm mới."
Phó Hàn Tranh liếc mắt một cái về phía bên này, nhìn thấy Tần Luật đang nắm cánh tay Cố Vi Vi, đôi mắt lạnh lùng khẽ nheo lại, biểu cảm chẳng khác nào giông bão trên núi ập xuống…