Các hoạt động tuyên truyền sau khi phim ra rạp, nhân khí của nữ thứ Mộ Vi Vi và nam chính Phó Thời Dịch đối với khán giả ngày càng tăng cao.
Nhưng, nhân khí của nữ thứ quá cao, lấn át cả nữ chính Lâm Thanh Tuyết của Lê Hinh Nhi.
Khiến cho Lê Hinh Nhi lần nào cũng rơi vào cảnh lúng túng.
Người quản lý của Lê Hinh Nhi lập tức sắp xếp người của công ty ở Bắc Kinh đi tìm Trình Nhất Bạch để thương lượng, hy vọng có thể thuyết phục được Trình Nhất Bạch xóa bài viết, tốt nhất là giúp Lê Hinh Nhi nói vài lời hay ý đẹp.
Nhưng, Trình Nhất Bạch lại trực tiếp từ chối bọn họ, còn đăng cảm xúc lê Weibo.
Lê Hinh Nhi sốt ruột đến nỗi cả buổi tối đều không ngủ được, vành mắt đen tới nỗi che khuyết điểm cũng không che nổi, trong hoạt động tuyên truyền ngày thứ hai cũng mất tập trung.
Vất vả lắm mới có thể đợi tới khi kết thúc hoạt động tuyên truyền quay lại khách sạn.
Người quản lý của Lê Hinh Nhi cũng đã liên hệ với nhiều người, tìm những người có quen biết Trình Nhất Bạch, thuyết phục Trình Nhất Bạch thương lượng cùng bọn họ.
Hai người ở trong phòng khách sạn suy nghĩ nên giải thích với Trình Nhất Bạch như thế nào, sau đó gọi điện thoại cho ông.
"Chào thầy Trình, tôi là Lê Hinh Nhi."
Cô ta trực tiếp gọi điện thoại, là để thể hiện thành ý.
Trình Nhất Bạch nhàn nhạt đáp một tiếng, "Chuyện gì, nói thẳng đi."
"Thầy Trình, thầy là tiền bối mà tôi luôn kính trọng, nói thật tôi là người hâm mộ sách của thầy, những tác phẩm mà thầy viết tôi đều đọc rồi."
Lê Hinh Nhi rất biết suy đoán lòng người, tự mình gọi điện thoại còn nói là người hâm mộ của Trình Nhất Bạch, đây là cách tốt nhất để lấy được hảo cảm của người khác.
"Tôi chia sẻ bài viết trên Weibo của thầy, là vì cho rằng diễn viên mà thầy nói đến là tôi, là do tôi quá nóng vội muốn được thầy Trình công nhận rồi, còn những lời bình luận của người hâm mộ tôi cũng không thể khống chế được, để chuyện phát triển đến mức đó.
Trình Nhất Bạch nghe xong, giọng nói cũng hòa hoãn hơn một chút.
"Dù có nóng lòng muốn được công nhận đến mức nào đi nữa, thì cũng nên khiêm tốn một chút."
"Vâng, thầy Trình nói phải, là tôi trẻ tuổi không hiểu chuyện gây phiền phức cho thầy." Lê Hinh Nhi nhẫn nại cúi đầu nhận sai.
Bởi vì, nếu Trình Nhất Bạch không xóa bài viết, ngày nào cô cũng bị người hâm mộc của Mộ Vi Vi và Phó Thời Dịch dùng mọi cách để chế nhạo, hình tượng trước mặt khán giả cũng đều bị hủy hoại.
Trình Nhất Bạch lạnh lùng hừ một tiếng, "Trẻ tuổi, không phải Mộ Vi Vi cũng trẻ tuổi hay sao, tại sao cô ấy không giống cô?"
Lần đầu tiên công chiếu phim, ông chào hỏi tiểu cô nương kia, người ta khiêm tốn biết điều, lại còn có diễn xuất.
Lê Hinh Nhi tức giận đến nỗi cắn răng, nhưng vẫn không có cách nào khác ngoài nhịn xuống.
Mỗi ngày ở đoàn phim cô đều học lời thoại đến tận nửa đêm, sau khi tan làm còn phải tập luyện cảnh hành động, có chỗ nào không bằng Mộ Vi Vi chứ.
Đạo diễn Dịch bất công với cô, lần này lại đến lão họ Trình kia giúp cô ta nói chuyện.
"Thầy Trình, thầy xem bài viết trên Weibo… có thể xóa đi được không, bài viết đó ảnh hưởng rất lớn tới sự nghiệp của tôi."
"Tôi đã phê bình điện ảnh nhiều năm như vậy rồi, lời đã nói ra chính là đã nói ra, muốn tôi thay đổi đánh giá thì phải nỗ lực mài giũa bản lĩnh của chính mình, dùng thực lực nói chuyện."
Trình Nhất Bạch nói xong, không muốn thương lượng với cô ta nữa, liền trực tiếp cúp máy.
Trước đây ông đã phê bình diễn xuất của không ít minh tinh trẻ tuổi, nhưng xưa nay chưa từng có ai dám yêu cầu ông xóa bài.
Hơn nữa, nếu đã gia nhập giới giải trí, tác phẩm của bản thân đương nhiên phải chịu sự bàn luận của dư luận.
Lời xuôi tai thì đem về mạ vàng lên bản thân, lời không xuôi tai liền muốn người ta xóa đi, làm gì có chuyện tốt như vậy chứ.
Vừa cúp điện thoại, Lê Hinh Nhi liền không nhịn nổi nữa mà mắng người.
"Lão bất tử này, rốt cuộc còn muốn thế nào nữa chứ?"
Cho người đi tặng quà cho ông ta, ông ta không nhận.
Cô đã khép nép nói toàn lời hay như vậy, vậy mà ông ta còn không chịu xóa bài viết đánh giá.
Người quản lý của Lê Hinh Nhi lặng lẽ đứng một bên, trước đây khuyên cô ta đừng chia sẻ bài viết của Trình Nhất Bạch thì cô ta không chịu nghe.
Bây giờ thì biến thành tự đem đá đập chân rồi.