Hiếm khi gặp nhau được một lần, vì vậy sau khi ăn cơm trưa, ba người lại cùng nhau đi uống trà chiều.
Mãi tới khi trời sắp tối, Cố Vi Vi mới lái xe đưa hai người về nhà.
Cố Vi Vi đang trên đường gì nhận được điện thoại của Phó Hàn Tranh, cô không tiện trả lời nên để Kỷ Trình đang ngồi ghế lái phụ giúp cô chọn chế độ rảnh tay.
"Em đang ở đâu?"
"Đang đưa Thiên Thiên và Kỷ Trình về nhà." Cố Vi Vi trả lời.
Kỷ Trình nghe giọng Phó Hàn Tranh, kinh ngạc nhìn cái tên "Tranh Tranh bảo bối" đang hiển thị trên màn hình điện thoại.
Phó Hàn Tranh nghe xong, nói.
"Lát nữa tới công ty một chuyến."
Cố Vi Vi hỏi, "Anh muốn tôi làm gì sao?"
"Đón tôi tan làm." Phó Hàn Tranh nói.
Cố Vi Vi: "…Anh không thể tan làm một mình được sao?"
Người khác thì là bạn gái đòi bạn trai tới đón tan làm, anh thì lại đòi bạn gái tới đón mình tan làm, có phải hơi quá rồi không.
Phó Hàn Tranh: "Lái xe cẩn thận, tôi chờ em."
Nói xong, liền cứ thế cúp máy.
Kỷ Trình cầm điện thoại di động, trên mặt hiện lên ý cười đầy giảo hoạt.
"Vi Vi, thì ra Phó thúc thúc nhà cô là kiểu ngoài lạnh trong nóng, tinh nghịch đáng yêu như vậy sao?"
Bình thường khi cô xem bản tin tài chính, Phó đại BOSS từ trước đến nay đều là người trầm ổn điềm tĩnh, cao quý kiêu ngạo, lúc nào cũng tỏ ra thờ ơ với mọi chuyện.
Vì thế, trưa nay lúc ăn cơm cô mới nói Phó Hàn Tranh lớn tuổi hơn Vi Vi quá nhiều, hai người sẽ có khoảng cách.
Nhưng sau khi nghe cuộc điện thoại này, Phó thúc thúc lại là nũng với Vi Vi muốn bạn gái tới đón mình tan làm.
Thì ra là cô hiểu lầm rồi, Phó đại BOSS ngoài mặt thì điềm tĩnh nghiêm túc, nhưng nội tâm lại là người lãng mạn ôn nhu.
Cố Vi Vi lúng túng gượng cười, sau khi đưa hai người về nhà thì lái xe tới bãi đỗ xe của trụ sở tập đoàn Phó thị đón Phó Hàn Tranh, tới nơi rồi liền gọi cho anh.
Phó Hàn Tranh nhận được điện thoại, lập tức tóm tắt giao việc cho Phó Thời Khâm và các vị lãnh đạo cấp cao của công ty để bọn họ tăng ca ngay trong phòng họp.
Sau đó, thông báo tan họp rồi đi về.
"Phó tổng, còn có một số giấy tờ, cần anh ký tên."
Phó Hàn Tranh xem giờ một chút, "Sáng mai trình lên cho tôi."
Phó Thời Khâm tức giận nghiến răng nghiến lợi, ở nhà thì hai người bọn họ liếc mắt đưa tình với nhau, đến công ty lại ném cho hắn một đống công việc, bản thân thì chạy đi hẹn hò.
Phó Thời Khâm nhìn theo bóng lưng Phó Hàn Tranh rời đi, cầm điện thoại di động đăng nhập vào một tài khoản Weibo, xã trưởng bát quái.
Sau đó, đăng một bài viết.
[Ngày mai Thời Dịch và bạn gái tin đồn Mộ Vi Vi, cùng tham gia chương trình thực tế.]
Đây tài khoản mà hắn thường dùng để đăng những bài viết vạch trần bê bối của Phó Thời Dịch, được không ít người hâm mộ quan tâm.
Mặc dù tin đồn của Phó Lão Tam và Mộ Vi Vi đã nhanh chóng bị áp chế, nhưng trên mạng đã có rất nhiều người biết chuyện.
Bây giờ hắn đăng bài viết này lên, chắc chắn ngày mai có không ít fan CP tới sân bay đưa đón bọn họ, đại ca đọc được tin này, hẳn là sẽ tức giận đến nỗi buồn phiền mấy ngày.
Nếu đại ca muốn tính sổ, thì cũng sẽ đi tìm Phó Thời Dịch, không phải tìm hắn.
Phó Thời Khâm đăng bài xong, tâm trạng thoải mái hơn nhiều, tiếp tục vùi đầu tăng ca.
Phó Hàn Tranh xuống lầu, mở cửa xe nói với Cố Vi Vi.
"Để tôi lái."
Cố Vi Vi xuống xe, đi vòng qua đầu xe chuẩn bị ngồi vào ghế tài xế, bỗng nhiên nhìn thấy Mạnh Như Nhã và mấy nhân viên trong công ty cũng vừa mới tan làm, đang đi về phía bãi đỗ xe.
Cố Vi Vi lập tức quay đầu trốn vào trong lòng Phó Hàn Tranh.
"Có người đến đây."
Mạnh Như Nhã vừa nhìn thấy Phó Hàn Tranh, liền sửa lại tóc một chút rồi bước tới, tới gần hơn một chút lại thấy một cô gái mảnh mai tóc dài xõa sau lưng đang dựa vào trong lòng Phó Hàn Tranh.
"Phó tổng, anh… anh cũng tan làm rồi sao."
Cô ta còn tưởng, đã lâu như vậy rồi, Phó Hàn Tranh phải chán ghét người phụ nữ này rồi chứ.
Thật không ngờ, bọn họ vẫn còn ở bên nhau.
Nhưng, từ đầu đến cuối Phó Hàn Tranh cũng không thèm liếc cô ta lấy một lần.
Mà là, trước mặt Mạnh Như Nhã và nhân viên trong công ty, cúi đầu xuống ôn nhu ôn lên đầu Cố Vi Vi.
"Được rồi, không sao nữa rồi."