Phốc!
Động tác của Mộ Như Nguyệt vẫn chưa dừng lại, trường kiếm hạ xuống, cánh tay còn lại của Tức Mặc Thiên Linh cũng bị chém đứt, máu tươi nhiễm đỏ một thân bạch y, có vẻ phá lệ mị hoặc…
“Ta bảo ngươi dừng tay, ngươi cmn không nghe thấy sao?”
Oanh!
Cỗ lực lượng cường đại kia ập đến làm thân thể Mộ Như Nguyệt hơi chấn động, nàng chậm rãi xoay người, nhìn về phía lão giả giữa không trung.
Đó là một lão giả uy vũ cao lớn, ánh mắt như một thanh kiếm sắc bén có thể xuyên thấu thân thể nàng…
Nhưng sau khi nhìn thấy Tức Mặc Thiên Linh nằm trong vũng máu, lửa giận trong lòng lập tức bùng lên…
“Hỗn đản đáng chết, ngươi dám đả thương con ta trên địa bàn Tức Mặc gia, ta tuyệt đối sẽ không để ngươi rời khỏi nơi này!”
Lão giả lửa giận ngập trời, ánh mắt phẫn nộ nhìn chằm chằm Mộ Như Nguyệt.
“Gia chủ Tức Mặc gia?” khóe môi Mộ Như Nguyệt khẽ cong lên, “Ngươi chính là gia chủ Tức Mặc gia?”
“Chính là lão phu!”
Hai mắt Tức Mặc Quy đỏ bừng, khí thế trên người bắt đầu dâng lên, tất cả mọi người đều cảm giác hô hấp cứng lại, thậm chí nhấc chân cũng cực kỳ khó khăn…
“Nhân loại, ngươi đả thương con ta, hôm nay ngươi nhất định phải bỏ mạng tại đây!”
Thân thể Tức Mặc Quy chợt lóe xuất hiện trước mặt Mộ Như Nguyệt, cao ngạo nhìn xuống nàng, nắm đấm bao lấy ngọn lửa xanh biếc, mãnh liệt đánh về phía nàng…
Thời điểm ngọn lửa tới gần Mộ Như Nguyệt, một bàn tay vươn ra kéo nàng vào ngực…
Vô Vong lạnh lùng nhìn công kích của Tức Mặc Quy, nhẹ nhàng nâng tay lên…
Oanh!
Lòng bàn tay hắn bắn ra cuồng phong cường đại, bức Tức mặc Quy lui lại vài bước.
Đáy mắt Tức Mặc Quy xẹt qua tia kinh ngạc, thần sắc rốt cuộc trở nên ngưng trọng.
“Ngươi là ai?”
Vô Vong không trả lời hắn, trên người tản ra sát khí nồng đậm, lạnh giọng nói: “Ngươi muốn giết Tiểu Nguyệt?”
Thanh âm của hắn băng hàn tận xương, giống như một cơn gió rét quét qua đám người…
“Đúng thì thế nào?” Tức Mặc Quy cười lạnh, tựa hồ không để năm nhân vào mắt.
Cho dù thực lực nam nhân kia rất mạnh, nhưng nơi này là địa bàn của giao nhân tộc, hắn có thể làm được gì chứ?
Sát khí quanh người Vô Vong càng thêm mãnh liệt, dần dần biến thành một đạo bạch quang quấn quanh thân thể hắn…
“Người muốn giết nàng, chết!”
Thân thể Vô Vong chợt lóe, nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Tức Mặc Quy.
Con ngươi hắn co rụt lại, vọt qua một bên, tránh thoát công kích hung hiểm của nam nhân.
“Tốc độ thật nhanh!”
Có điều, nam nhân này công kích không hề có kết cấu, giống như một người mới học võ…
Đáng tiếc, một người như vậy lại có lực lường cường đại đến thế…
Mộ Như Nguyệt lẳng lặng nhìn hai người chiến đấu, sắc mặt dần trầm xuống: “Thực lực của phụ thân quả thật rất mạnh, nhưng hiện tại hắn không thể phát huy hết toàn bộ lực lượng, cũng không thể thuần thục khống chế, càng không biết chiến đấu thế nào…”
Hiện tại, trong lòng Vô Vong chỉ có một ý nghĩ.
Lão nhân này muốn giết Mộ Như Nguyệt, vậy… hắn liền giết lão nhân này trước!
Trên người Vô Vong tản ra sát khí bức người, lực lượng cường đại trực tiếp đánh về phía Tức Mặc Quy, làm hắn lui lại vài bước…