Hắn có cảm giác, Điền gia và nam nhân này về sau nhất định có liên quan...
Trong Đông Phương thành, tiếng người cười nói ồn ào, cực kì náo nhiệt.
Mộ Như Nguyệt dựa theo thông tin Âu Dương Vân Cẩm để lại, tìm được khách điếm, bởi vì trên đường đi quá tiêu hao tinh lực cho nên hai bên gặp nhau xong, liền về phòng nghỉ ngơi.
Bất quá, Mộ Như Nguyệt tựa hồ đã quên mất sự tồn tại của Dạ Vô Trần, có một nam nhân tinh lực tràn đầy như lang như hổ bên cạnh, nàng có thể nghỉ ngơi được mới lạ....
Đêm tối không trăng, yên lặng, tĩnh mịch.
Trong Đông Phương gia đèn đuốc sáng trưng, thanh âm ầm ĩ cũng phá vỡ bóng đêm yên tĩnh...
"Là bọn họ!"
Đông Phương Anh vừa liếc mắt đã nhìn thấy hai người trong đám đông, đáy mắt hiện lên lệ khí: "Hai người kia còn dám xuất hiện ở Đông Phương gia, bất quá nhìn dáng vẻ của bọn họ hình như là người Âu Dương gia..."
Dòng chính Âu Dương gia cũng chỉ có Âu Dương Vân Cẩm và Âu Dương Vân Thư, Âu Dương Vân Cẩm cũng chỉ có một nữ nhi là Âu Dương Thiến, nữ nhi của Âu Dương Vân Thư mấy năm trước đã bệnh chết, cho nên bọn họ cũng không phải là dòng chính. Có điều, thực lực của nam nhân kia quá mạnh, nếu là chi thứ, nam nhân có thiên phú cao như vậy, nàng không thể không biết.
Bỗng nhiên, ánh mắt nàng dời sang Mộ Như Nguyệt.
Ban ngày vẫn chưa tinh tế quan sát, bây giờ xem ra, dung nhan nữ nhân này khuynh quốc khuynh thành, nàng vốn cho rằng Cố Oanh Oanh đã đủ diễm lệ, hiện tại có người còn đẹp hơn nàng.
Nếu nói Cố Oanh Oanh kiều diễm động lòng người, thì Mộ Như Nguyệt lại đẹp như hàn trúc, đẹp ở khí chất.
Mỹ nhân trên đời này rất nhiều, nhưng mỹ nhân có khí chất lại rất ít, ngay cả Khiếu Nguyệt mà đại ca thích cũng không sánh bằng nàng...
"Thì ra là thế!"
Đông Phương Anh cười lạnh: "Nữ nhân này hẳn là chi thứ của Âu Dương gia, còn hắn là nam nhân của nàng, dung mạo nữ nhân này đúng là hấp dẫn được rất nhiều cường giả, nhưng mà như vậy thì Âu Dương gia cũng quá vô sỉ đi, còn lấy nữ nhân đi câu dẫn cường giả gia nhập!"
Chỉ có lý do này mới có thể nói rõ vì sao nam nhân kia cường đại như vậy mà nàng cũng không biết.
"Anh Nhi, làm sao vậy?" Đông Phương Lượng nhíu mày, nhìn theo tầm mắt Đông Phương Anh, lúc nhìn thấy Mộ Như Nguyệt đứng giữa Âu Dương gia thì hơi ngừng lại.
Nữ nhân kia, không phải là người Âu Dương gia sao?
Anh Nhi quen biết nàng?
"Cha, ban ngày ở ngoài cửa thành là nàng cho người đả thương ta" Đông Phương Anh hừ lạnh, "Nếu không phải Cố Oanh Oanh cũng ở đó, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua hai người kia."
Nói tới đây, Đông Phương Anh hận nghiến răng nghiến lợi.
Chuyện hôm nay đúng là sỉ nhục lớn nhất đời nàng từ lúc chào đời đến giờ!
Bất luận là hai người Âu Dương gia này, hay là Cố Oanh Oanh đều phải chết!
Đông Phương Lượng cau mày, ánh mắt lạnh lùng: "Anh Nhi, hai người kia là người Âu Dương gia, hiện tại chúng ta và Điền gia như nước với lửa, tuyệt đối không thể cùng lúc khiêu chiến cả hai gia tộc, mọi việc chờ đại ca ngươi cưới Nam Cung Tử Lan rồi nói sau."
Hắn suy tính không tồi, nhưng lại không nghĩ tới Nam Cung Tử Lan không muốn gả cho Đông Phương Tuấn, dù nàng gả cho hắn, nếu biết được nhân phẩm tồi tệ của Đông Phương Tuấn, còn hủy hoại hạnh phúc cả đời Nam Cung Tử Lan, sao Nam Cung Liệt có thể dễ dàng tha cho Đông Phương gia?