Mục lục
Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Mẫu thân.”

Tiểu nữ hài rút khỏi tay Mộ Như Nguyệt, nhanh chóng chạy về hướng thiếu phụ, hung hăng nhào vào ngực nàng, đáng yêu cười nói: “Sao mẫu thân lại tới đây?”

“Còn dám nói”, thiếu phụ chỉ chỉ vào mũi nữ hài tử, sủng nịnh nói, “Một mình ngươi chạy ra đây, làm sao ta yên tâm? Ngươi nha, thật không biết tính tình giống ai.”

Tiểu nữ hài le cái lưỡi hồng phấn đáng yêu, cười nói: “Mẫu thân, vừa nãy người xấu muốn dùng xe ngựa đâm vào Uyển Nhi, may mắn có vị tỷ tỷ này cứu giúp, nếu không Uyển Nhi không thể gặp được mẫu thân nữa rồi.”

“Nga?” Sắc mặt thiếu phụ hơi trầm xuống, dời mắt về phía Tần Lạc đang tràn đầy tức giận, cười lạnh nói: “Là ngươi muốn đâm vào nữ nhi bảo bối của ta?”

“Hừ”, Tần Lạc hừ lạnh, “Ai bảo nha đầu này đi không nhìn đường? Đâm chết thì đâm chết, Tần Lạc ta là người Tần gia, đâm chết một người thì đã sao?”

Thế lực Tần gia rất lớn, ngay cả ở đan hội cũng có vài phần quyền lợi phát ngôn, hiện tại người tới đây không phải đều vì đan hội sao? Chẳng lẽ những người này còn dám đối nghịch với đan hội.

“Tần gia?” Thiếu phụ lạnh lùng cười, “Tần gia thì thế nào? Mơ tưởng đâm nữ nhi ta, không dễ xong việc như vậy, Thiếu Hạc, truyền lệnh của bổn phu nhân, ta muốn tất cả sản nghiệp Tần gia ngừng kinh doanh, hơn nữa kêu lão nhân Tần gia kia tự mình đến cửa xin lỗi, nếu không đứa con trai này ta sẽ không trả lại cho hắn.”

Mọi người ngạc nhiên, ai cũng không biết thân phận thiếu phụ này là gì mà có thể hạ lệnh như thế, Tần gia có địa vị gì? Đó là người có địa vị cực cao ở đan môn.

“Ngu ngốc.” Tần Lạc cười lạnh, khinh thường nhìn thiếu phụ, lúc hắn còn muốn nói gì, một thị vệ bên cạnh kéo ống tay áo hắn.

“Thiếu gia, ngươi nhìn ngọc bội bên hông nàng, dưới ánh mặt trời phản chiếu ánh sáng bảy màu, nếu thuộc hạ đoán không sai, vị phu nhân này hẳn là... Thánh nguyệt phu nhân.”

“Cái gì?” Sắc mặt Tần Lạc biến đổi, Thánh nguyệt phu nhân? Sao có thể? Xong rồi, lần này hắn chắc chắn tiêu đời, trêu chọc Thánh nguyệt phu nhân, cha hắn sẽ đánh chết hắn.

Cho dù Tần Lạc không có đầu óc nhưng thời điểm này cũng sẽ không cho rằng ngọc bội của Thánh nguyệt phu nhân bị người khác trộm, thứ nhất, không có ai có gan dám trộm đồ của Thánh nguyệt phu nhân, thứ hai, dựa vào thực lực của Thánh nguyệt phu nhân, ngọc bội tùy thân sao có thể bị người ta trộm đi?

Vậy cũng có nghĩa người trước mắt chính là Thánh nguyệt phu nhân.

Tiêu rồi, lần này tiêu rồi...

Chân Tần Lạc mềm nhũn, tê liệt ngồi dưới đất, vẻ mặt tuyệt vọng.

Những người khác không biết thân phận Thánh nguyệt phu nhân nhưng nhìn bộ dáng Tần Lạc cũng ít nhiều đoán ra một chút, có thể làm người Tần gia sợ hãi như vậy, địa vị của vị phu nhân này nhất định rất cao.

“Vị cô nương này, đa tạ ngươi cứu mạng tiểu nữ”, Thánh nguyệt phu nhân không thèm liếc Tần Lạc cái nào, xoay người đến bên cạnh Mộ Như Nguyệt, cảm kích nói, “Chỉ cần sau này ngươi có yêu cầu gì lúc nào cũng có thể đến tìm ta, thời gian gần đây ta ở khách điếm Vân Tử tại Đan thành.”

Ngay cả Thánh nguyệt phu nhân cũng không biết vì sao khi nhìn thấy Mộ Như Nguyệt, trong lòng có cảm giác muốn thân cận.

Nếu năm đó đại nữ nhi không bị người khác trộm đi, có lẽ cũng đã lớn như vậy.

Nhớ tới đại nữ nhi năm đó bị thất lạc, trong lòng Thánh nguyệt phu nhân đau xót, mấy năm gần đây nàng tìm tung tích đại nữ nhi khắp nơi, nhưng vẫn chưa từng có chút manh mối nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK