Thư Ninh nhìn Tô Chấn lần cuối, không quay đầu lại lập tức đi ra khỏi phòng.
Oanh!
Tô Chấn giận điên lên, nghiến răng nghiến lợi nói quát: "Thư Ninh, ngươi quả thật quá càn rỡ, dám đối nghịch với phụ thân như thế!"
Nhưng mà hắn lại không thể làm gì nàng...
Ai bảo Tô gia cần thực lực của nữ nhân này...
"Cha", Tô Sương cắn chặt môi, không cam lòng nhìn theo hướng Thư Ninh rời đi, "Sao lại bỏ qua nàng như vậy? Nữ nhân như nàng căn bản không có tư cách trở về Tô gia!"
"Hừ!"
Tô Chấn hừ nhẹ, trên người dần lộ ra hơi thở lạnh lẽo, cuối cùng vẫn đè nén xuống.
"Phái người theo dõi bọn họ! Như vậy không những đề phòng nam nhân kia có mưu đồ với Tô gia mà còn có thể biết được quan hệ giữa Thư Ninh và hắn, đối với ta, nàng còn có tác dụng rất lớn..."
Nói tới đây, hắn hơi nheo mắt lại, đáy mắt xẹt qua một tia lãnh ý: "Là nữ nhi bị Tô gia vứt bỏ, tác dụng của nàng chính là liên hôn vì lợi ích Tô gia!"
Chỉ có liên hôn mới có thể cam đoan địa vị của Tô gia.
Tô Sương hưng phấn, nàng biết cha không thích Thư Ninh cho nên dù có liên hôn cũng tuyệt đối không phải loại người ưu tú gì, chỉ dùng nàng ta để đổi lấy một chút lợi ích cho Tô gia mà thôi...
Trong sân, Thư Ninh dừng chân, nhíu mày nhìn thân ảnh trường bào kim sắc lóa mắt phía trước, thanh âm lạnh nhạt xa cách: "Có việc gì sao?"
Kim Khải nhíu mày, ánh mắt vẫn nhìn chăm chú vào dung nhan thanh nhã kia, chậm rãi bước tới, vươn tay muốn bắt lấy tay nàng.
"Kim thiếu!" Thư Ninh biến sắc, tránh tay Kim Khải, lạnh lùng nói: "Thỉnh tự trọng!"
"Thư Ninh..." Kim Khải nhấp nhấp môi, khuôn mặt tuấn mỹ lộ ra ánh sáng nhàn nhạt, thanh âm khàn khàn dễ nghe, "Ngươi không nên trở về Tô gia."
Thư Ninh cười lạnh: "Ta có trở về Tô gia hay không thì liên quan gì đến ngươi?"
"Thư Ninh, ngươi thật sự không biết sao?" Kim Khải nhìn chằm chằm Thư Ninh, "Với cách làm người của Tô Chấn, để ngươi trở lại Tô gia, một là bởi vì thực lực của ngươi, hai là bởi vì ngươi là một nữ tử, ở Tô gia ngoài Tô Sương còn có mấy nữ nhi do tiểu thiếp sinh đều bị Tô Chấn dùng làm công cụ liên hôn, thậm chí một muội muội cùng cha khác mẹ của ngươi yêu hạ nhân Tô gia, kết quả, hạ nhân kia bị đánh chết, nàng cũng vì tình là tự sát, nam nhân kia trước nay đều máu lạnh vô tình, ngươi trở về nhất định cũng sẽ thành công cụ liên hôn."
Thư Ninh hơi rũ mắt, trên môi nở nụ cười trào phúng.
"Kim Khải, ta biết ngươi vì tốt cho ta, nhưng giữa ta và ngươi, tuyệt đối không có khả năng."
"Tại sao?" trong lòng Kim Khải chấn động, đáy mắt lộ vẻ thương tâm.
"Lúc trước, trong trận thi đấu, ngươi vì Tô Sương mà đả thương bằng hữu của ta, cho nên, mặc kệ ngươi tốt với ta thế nào, ta cũng không thể tha thứ cho hành vi của ngươi lúc trước!"
Nhìn nét mặt lạnh lùng xa cách của nữ tử, bước chân Kim Khải lảo đảo, lúc trước hắn không thể ngờ được, chỉ vì hành động nhất thời mà mất đi tình yêu duy nhất của mình...
"Nhưng mà, Thư Ninh, ngươi có thể lựa chọn gả cho ta, mấy ngày nay, phụ thân ngươi thường xuyên qua lại với người Nguyên gia, nhất định là đang thương lượng chuyện liên hôn, thiếu gia Nguyên gia tính tình tàn bạo, ngươi không gả cho ta thì cũng chỉ có thể gả cho hắn..."