"Hừ, tái sinh đan kia chẳng qua là nghe nàng nói mà thôi, ai biết có phải sự thật hay không, phỏng chừng là ba hoa chích chòe cũng không nhất định."
Trong đám người truyền ra một thanh âm không thích hợp.
Lam Tụng vừa nghe, sắc mặt liền thay đổi mấy lần, quay đầu nhìn về phía thanh âm phát ra...
"Dịch Thiên, ngươi nói vậy là có ý gì, lĩnh chủ chúng ta chưa bao giờ làm chuyện không nắm chắc, càng không dùng đan dược lừa gạt người khác, cho dù hai phủ chúng ta là kẻ thù truyền kiếp, ngươi cũng không cần vu oan chúng ta như vậy."
Người vừa lên tiếng chính là Thiên Địa lĩnh chủ Dịch Thiên, là thế lực đối địch với Lam Nguyệt lĩnh chủ, hiện tại thấy Lam Nguyệt lĩnh chủ vào mắt Mai Nhạn đại nhân, đương nhiên trở nên thiếu kiên nhẫn.
Mặc kệ đan dược kia là thật hay giả, chỉ cần Mai Nhạn đại nhân hoài nghi thì nàng liền không thể thành công...
Nhưng mà, Mai Nhạn chỉ hít sâu một hơi, nuốt viên đan dược kia vào bụng.
Đột nhiên, vẻ mặt tràn ngập châm chọc của Dịch Thiên thay đổi...
Bởi vì hắn nhìn thấy, cánh tay bị đứt của Mai Nhạn bao phủ một tầng bạch quang nhàn nhạt, tuy rất nhạt nhưng mọi người vẫn thấy rất rõ...
Hiện tại Mai Nhạn chỉ có một cảm giác.
Ngứa!
Rất ngứa!
Cảm giác ngứa này khiến hắn nhịn không được muốn đưa tay lên gãi.
Nhưng còn chưa kịp hành động thì đã bị lời nói của Mộ Như Nguyệt ngăn lại...
"Cảm giác hiện tại là rất bình thường, tốt nhất không nên nhúc nhích, nếu không, xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn ta sẽ không chịu trách nhiệm."
Chỉ một câu nói đã khiến Mai Nhạn thả tay xuống...
"Mai... Mai Nhạn đại nhân, tay của ngươi..."
Thiên Long bỗng kinh ngạc hô lên.
Mai Nhạn hơi sửng sốt, cúi đầu nhìn cánh tay mình, liền nhìn thấy một khối thịt nho nhỏ nhô ra ở chỗ bị cụt...
Rồi sau đó, khối thịt kia lấy tốc độ mắt thường nhìn thấy được từ từ biến dài ra, khiến mọi người có chút không kịp phản ứng...
"Này... này..."
Mai Nhạn kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Mộ Như Nguyệt.
Dù đã sớm cảm nhận được hiệu quả của tái sinh đan, nhưng hiệu quả này cũng quá nhanh đi.
Nhưng không chờ Mai Nhạn kịp cảm thán, bên cạnh long đàm đã truyền đến một tiếng rống tức giận...
"Không tốt!" sắc mặt Mai Nhạn trầm xuống, "Rồng bay cánh vàng sắp đột phá..."
Một khi nó đột phá, kết cục của bọn họ chỉ có chết...
Lam Tụng biến sắc, vội vàng hỏi Mộ Như Nguyệt: "Lĩnh chủ, chúng ta nên làm gì bây giờ?"
Giờ khắc này, mọi người đều nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, ngay cả Mai Nhạn cũng không ngoại lệ.
Tựa như hiện giờ, nữ tử trẻ tuổi này đã trở thành tâm phúc của bọn họ...
"Chúng ta không còn nhiều thời gian nữa, Mai Nhạn, ta cần ngươi hỗ trợ, chúng ta phải đánh bại nó trước khi nó đột phá!" Mộ Như Nguyệt ngước mắt lên, nhàn nhạt nói.
Nếu không phải một mình nàng không thể đánh bại rồng bay cánh vàng, nàng cũng sẽ không mạo hiểm chữa trị cho Mai Nhạn...
Mà nàng cũng có tự tin khiến Mai Nhạn không thể cắn ngược lại nàng...
Dù sao, nếu không chuẩn bị mười phần chắc chắn, sao nàng có thể chữa trị cho một người rắp tâm bất lương?
Đặc biệt là, người này còn có thực lực cường đại...
Rống!
Rồng bay cánh vàng phẫn nộ gầm lên, ánh mắt hung ác đảo qua chỗ Mộ Như Nguyệt.
Chính là nhân loại này đã chữa trị cho người bị nó gây thương tích!
Tuyệt đối không thể tha thứ!