Tin tức Đường Mộc Tuyết xuất hiện ở khách sạn Thiên Đường Mộng Ảo như mọc cánh mà bay, nháy mắt đã lan truyền khắc thành phố Trung Nguyên.
Hai anh em Đường Hạo, Đường Dĩnh đang cười trên nỗi đau của người khác và cả bà nội Đường đang quyết tâm tước bỏ quyền lực của Đường Mộc Tuyết đều đã nhận được tin tức.
Chỉ trong thoáng chốc, cả phòng họp của nhà họ Đường như xảy ra động đất, sắc mặt mọi người đều thay đổi điên cuồng.
Không ai ngờ rằng giờ phút này, Đường Mộc Tuyết lại xuất hiện ở khách sạn lớn Thiên Đường Mộng Ảo.
“Không thể nào! Chuyện này sao có thể được chứ?” Đường Dĩnh căng họng hét ầm lên.
Hôm qua cô ta còn trào phúng Đường Mộc Tuyết gả cho một tên phế vật, thế mà hôm nay Đường Mộc Tuyết lại nhận được sự ưu ái của tiêu vương tử thổi sáo, chuyện này có khác nào vả vào mặt cô ta đâu?
Giờ phút này, trong lòng Đường Dĩnh lại cảm thấy cực kỳ không công bằng, cô ta hận không thể dồn Đường Mộc Tuyết vào chỗ chết, sao có thể trông thấy Đường Mộc Tuyết được sống tốt như thế được.
Bây giờ, Đường Mộc Tuyết nhận được sự ưu ái của tiểu vương tử thổi sáo, Đường Dĩnh như bị trúng mười nghìn điểm bạo kích, tức giận đến xanh cả mặt.
Đường Hạo cũng ngây ra, tình huống này là sao?
Lúc này, không phải con đi Đường Mộc Tuyết nên tuyệt vọng – : sâu sắc vì sắp mất đi chức vụ tổng giám đốc bộ phận thị trường sao?
Sao chỉ trong nháy mắt con nhỏ Đường Mộc Tuyết này đã chạy đến khách sạn lớn Thiên Đường Mộng Ảo rồi?
Chẳng lẽ tiểu vương tử thổi sáo nổi ầm ầm ấy lại chính là Dương Tiêu sao?
Không thể nào, chắc chắn không thể là tên phế vật này.
Đường Hạo âm hiểm nói: “Hừ! Tôi biết ngay Đường Mộc Tuyết là cái loại phụ nữ dâm loàn. Vừa mới bị Lý Minh Hiên chơi đã đời thì chẳng máy chốc đã câu được tiểu vương tử thổi sáo .”
“Chủ yếu là tiểu vương tử thổi sáo còn quen biết Lý Minh Hiên nữa chứ. Chắc chắn Đường Mộc Tuyết đã quen biết tiểu vương tử thổi sáo thông qua Lý Minh Hiên. Con nhỏ Đường Mộc Tuyết này quá tâm cơ, chúng ta đều xem thường cô ta cả nôi.”
Đường Dĩnh tức anh ách cả một bụng, tức giận nói: “Đã biết con nhỏ Đường Mộc Tuyết này là một con đĩ tâm cơ. Chân trước vào thông đồng với Lý Minh Hiên, chân sau đã đến chỗ tiểu vương tử thổi sáo, chẳng lẽ nó không sợ bệnh à? Không ngờ nhà họ Đường chúng ta lại xuất hiện loại phụ nữ không biết liêm sỉ như vậy.”
“Bà nội, bà nhất định phải trừng trị nghiêm khắc con nhỏ Đường Mộc Tuyết này. Cứ để Đường Mộc Tuyết thế này, chẳng phải sau này nhà họ Đường chúng ta sẽ bị lăng nhục như cái ổ gà sao?”
Ô gài Câu này vừa thốt ra, đám người dòng chính của nhà họ Đường cũng không nén nồi hít vào một ngụm khí lạnh.
Bọn họ đã sớm biết Đường Dĩnh không phải loại xoàng xĩnh gì, không ngờ cách mà Đường Dĩnh nói chuyện còn độc ác hơn so với tưởng tượng của họ.
Bà nội Đường cũng đen cả mặt lại. Nếu như Đường Mộc Tuyết thật sự có một chân với tiểu vương tử thổi sáo thì bà ta cũng phải quản một chút.
Cho dù nhà họ Đường không phải nhà giàu có quyền thế gì cho cam, nhưng ít ra cũng đã tồn tại mấy chục năm này, chưa từng có loại hiện tượng gia phong bắt chính như bây giờ.
Đường Hạo híp mắt cười lạnh nói: “Chỉ tiếc cho tên phế vật Dương Tiêu kia, cho tới bây giờ cũng không biết người phụ nữ của mình đã bị người khác chơi nát từ lâu, trên đầu mang nguyên một cái thảo nguyên lớn xanh mơn mỏn, còn tự nghĩ tự vui. Đúng là buồn cười.”
Bọn họ không hề có ý liên tưởng Dương Tiêu đến tiểu vương tử thổi sáo. Bọn họ chỉ cho rằng Đường Mộc Tuyết làm bậy làm bạ ở bên ngoài.
Bà nội Đường lạnh lùng nói: “Đợi Đường Mộc Tuyết về thì bảo nó đến tìm tôi. Nhà họ Đường gầy dựng mấy chục năm nay không thể để bị hủy hoại trong tay nó được.”
Thấy bà nội Đường nỗi giận, hai anh em Đường Hạo và Đường : Dĩnh cực kỳ vui mừng. Bọn họ ước sao Đường Mộc Tuyết bị chỉnh đến chết.
Đường Hạo nói tiếp: “Bà nội, bây giờ con đi Đường Mộc Tuyết đang lang chạ bên ngoài với thằng đàn ông nào đấy, bà xem thử vị trí tổng giám đốc của phòng thị trường xem?”
Bà nội Đường lúc này đã giận sôi gan, bà ta căm hận nói: “Tôi tuyên bố, chức vụ tổng giám đốc bộ phận thị trường sau này sẽ do Đường Hạo tiếp nhận!”
“Bà nội!” Đám người dòng chính của nhà họ Đường vội hết cả lên.
Bọn họ không muốn để tập đoàn y dược Đường Nhân bị một mình Đường Hạo độc đoán, chuyên quyền.
“Sao đây? Các người dám có ý kiến với quyết định của tôi?” Bà nội Đường nhìn qua bọn người dòng chính của nhà họ Đường.
Cảm nhận được lửa giận hừng hực trên người bà nội Đường, đám người dòng chính nhà họ Đường sợ hãi đến mức luôn miệng: “Không dám, không dám!”
“Hừ!” Bà nội Đường hận đến nghiền răng nghiền lợi.
Lúc này, một đôi nam nữ đầy thẳng cửa phòng họp ra.
Người con gái xinh đẹp tuyệt trần, trong ánh mắt lộ vẻ cơ trí.
Người đàn ông thì anh tuần, trong mắt đầy vẻ khinh miệt.