Các nhà tài phiệt Thế giới cùng liên thủ khoáy động thị trường?
Cổ phiếu Tần Gia điên cuồng rớt giá?
Tần Gia trong chớp mắt thua lỗ một, hai tỷ?
Nghe những thông tin này, toàn thân Tần Quảng run cầm cập. suýt chút nữa ngất xỉu một bên.
Sau đó, tất cả chỉ là vừa mới bắt đầu, không đợi đến khi Tần Quảng bình phục tinh thần, phụ trách phòng Kỹ Thuật tiến vào: “Đổng sự trưởng, không hay rồi, hệ thống công ty chúng ta đang bị các hacker thế giới đột nhập, hiện tại toàn bộ hệ thống máy tính đều tê liệt, màn hình máy tính đã không thể khởi động, tất cả các văn kiện cơ mật đều đang bị tiết lộ ra ngoài.”
“Đổng sự trưởng, các tập đoàn hợp tác với chung ta hiện này toàn bộ đều tố cáo chúng ta vi phạm hợp đồng, đồng thời đều đến thư cảnh cáo từ luật sư!” tiếp sau đó, phụ trách phòng Pháp chứng cũng tiến vào.
“Đổng sự trưởng, không hay rồi…”
Trong giây lát, liên tục hơn mười bóng người chen chúc tiến vào, từng lời từng chữ của bọn họ như một cú đánh, liên tục đả kích đập mạnh vào Tần Quảng.
Tí tách! Tí tách!
Lúc này, từng giọt mồ hôi như hạt đậu trên trán Tần Quảng không ngưng tuôn rơi, tròng mắt đen của ông ta như muốn ngừng thở.
Dương Tiêu mặt không đổi sắc nói: “Tần gia chủ, hiện này không còn vấn đề gì nữa đúng không?”
“Là do cậu làm? Tất cả những chuyện này đều do cậu gây ra?” Tần Quảng sởn tóc gáy nhìn về phía Dương Tiêu.
Toàn thân Dương Tiêu như tỏa ra một khí áp vô cùng to lớn, tựa như hắn ta mới thật sự là kẻ ở trên người khác: “Ông chỉ cần nói với tôi có vấn đề gì hay không?”
“Đổng sự trưởng, tất cả những rắc rối chúng ta đang gặp phải là do thằng nhóc này gây ra đúng không? Chết tiệt, dám đắc tội với Đổng sự trưởng của chúng tôi, đúng là chán sống rồi mà. Anh em đâu! Lôi cổ thằng nhóc này ra ngoài, đập cho nó một trận tơi bời!” Lúc này, đội trưởng đội bảo vệ cũng đã dẫn một nhóm người tiến vào.
Ba~
Ngay khoảnh khắc đội trưởng đội bảo vệ sắp tóm lấy Dương Tiêu, Tần Quảng như tên bắn bước lên phía trước, gấp đến mức vung tay đánh vào khuôn mặt đội trưởng đội bảo vệ, nổi trận lôi đình nói: “Hỗn xược! Kẻ nào dám vô lễ với Dương tiên sinh?”
Lấy tay che lấy một bên mặt nóng như lửa đốt, đội trưởng đội bảo vệ cực kì kinh ngạc.
Không phải nói đem thằng nhóc này quăng ra ngoài sao? Tại sao Đổng sự trưởng lại đột nhiên trút giận lên người hắn rồi?
Trong tầm nhìn của mọi người, trên mặt Tần Quảng đột nhiên lộ ra vẻ nịnh nọt: “Tất nhiên là không vấn đề gì, Dương tiên sinh xin ngài cứ yên tâm, chút chuyện nhỏ nhặt này cứ để tôi đứng ra giải quyết, hợp tác với Đường Gia người phụ trách chính là Đường Mộc Tuyết, điều này tuyệt đối không có vấn đề gì!”
“Chuyện này tôi hi vọng không có quá nhiều người biết đến.” Dứt lời, Dương Tiêu liền lập tức quay người rời đi.
Nhìn theo bóng lưng của hắn, Tần Quảng cung kính nói: “Xin được tiễn Dương tiên sinh!”
Tận mắt chứng tiến Tần Quảng đối với vị thanh niên vừa rồi cúi người khom lưng, một đám người chủ quản cao tầng của Tần Gia đều há hốc mồm ngạc nhiên không thôi.
Sau khi Dương Tiêu rời khỏi Tần thị, Tần Quảng cảm giác như được đại xá, ông biết Tần Gia cuối cùng đã được bảo toàn, nếu như vừa nãy bản thân tiếp tục phạm sai lầm, chỉ e rẳng toàn bộ Tần Gia sẽ vì hành động ngu xuẩn của mình mà trả giá đắt.
“Nhớ kỹ phải giữ bí mật thật kỹ chuyện vừa xảy ra cho tôi, nếu bất kỳ ai dám tiết lộ nữa lời thì lập tức tự động thu xếp đồ đạc cuốn xéo khỏi Tần thị!” Tần Quảng hung hăng nhìn từng người một cảnh cáo.
Mọi người vì cảnh tượng kinh hãi vừa rồi đều im như thóc, toàn bộ đều bị hù dọa không dám hé răng lấy một lời, chỗ nào dám tiết lộ ra ngoài.
Về đến nhà cũng là chạng vạng tối, biết được Đường Mộc Tuyết sức khỏe yếu hay thiếu máu, Dương Tiêu lập tức tiến vào nhà bếp nấu một chén cháo táo đỏ đưa đến trước mặt cô: “Mộc Tuyết, ăn cháo nào!”
“Không ăn!” Đường Mộc Tuyết lạnh nhạt nói.
Chỉ cần nghĩ đến việc bản thân không thể giành được hợp đồng của Tần Gia, Đường Mộc Tuyết đã không còn chút khẩu vị ăn uống nào.
Dương Tiêu mỉm cười nói: “Đường Tuyết, chuyện liên quan đến bản hợp đồng đã được giải quyết ổn thỏa rồi, em cứ yên tâm, ngày mai người của Tần Gia nhất định sẽ mang bản hợp đồng ấy giao đến tận tay em!”
“Thật sao?” Khuôn mặt xinh đẹp không chút tỳ vết của Đường Mộc Tuyết lộ vẻ kinh ngạc.
Dương Tiêu gật đầu: “Đúng vậy, anh đảm bảo không gạt em!”
Đường Mộc Tuyết nghi ngờ đánh giá Dương Tiêu vài lượt, nhưng vẫn không phát hiện một chút bất thường nào trên khuôn mặt của hắn.
Cô và Dương Tiêu bên nhau đã năm năm, Dương Tiêu từ trước đến nay chưa bao giờ lừa gạt cô, chuyện này cô nắm rất rõ.
Nhưng…vào thời khắc quan trọng này Đường Mộc Tuyết có chút không thể tin tưởng được, Dương Tiêu thật sự không phải đang trêu chọc cô đúng không?
Dương Tiêu biết rằng Đường Mộc Tuyết vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng hắn, liền nói lại một lần nữa: “Mộc Tuyết, Lý Gia thiếu chủ Lý Minh Hiên cùng anh có duyên gặp gỡ, vừa gặp như đã quen từ lâu, chuyện lần này chính là anh đã nhờ anh ta ra mặt giải quyết mới có thể giành được bản hợp đồng này.”
“Thì ra là như vậy!” Đường Mộc Tuyết đột nhiên bừng tỉnh.
Hôm nay tại Đại hội hội nghị tổng kết quý của Đường Gia, tận mắt chứng kiến Lý Gia Lý Minh Hiên mang đến bản hợp đồng mua bán trị giá ba mươi triệu, nếu như Dương Tiêu thật sự tìm đến Đông Hải Lý Gia thiếu chủ Lý Minh Hiên nhờ giúp đỡ thì tất cả những điều vô lý này đều có thể lý giải được.
Dương Tiêu nâng chén cháo lên trước mặt Đường Mộc Tuyết nói: “Mộc Tuyết, em cố gắng ăn hết chén cháo này nhé!”
Đường Mộc Tuyết lúc này mới nhận lấy chén cháo táo đỏ từ Dương Tiêu, múc từng muỗng nhỏ ăn.
Dương Tiêu cũng không rảnh rỗi, xoay người hướng về phía phòng vệ sinh nhặt lên những bộ quần áo Đường Mộc Tuyết vừa thay, đem đi giặt giũ.
Nhìn theo bóng lưng Dương Tiêu, trong đôi mắt xinh đẹp của Đường Mộc Tuyết có chút gợn sóng.
Thành công giành được đơn hàng Tần Gia, chuyện này thật sự đã xảy ra sao?
Dương Tiêu hiểu rằng lúc này tâm trạng Đường Mộc Tuyết không có cách nào bình tĩnh được, khóe môi hắn nhếch lên một nụ cười nhẹ, tràn ngập sự cưng chiều dành cho cô.
Cuộc đời một người đàn ông cần phải dốc lòng hết sức bảo vệ bốn thứ quan trọng: thứ nhất, mảnh đất quê hương dưới chân; thứ hai, đấng sinh thành; thứ ba, người phụ nữ trong tay; cuối cùng chính là anh em của mình.
Hiện nay, Dương Tiêu sẽ dùng toàn bộ sức lực và khả năng của mình để bảo vệ Đường Mộc Tuyết, không cho cô chịu bất kỳ tổn thương nào.
Mười giờ tối, căn nhà tràn ngập bóng đêm, đây cũng là sự ăn ý nhiều năm giữa Đường Mộc Tuyết và Dương Tiêu.
Có điều Dương Tiêu từ trước đến nay chỉ ngủ dưới sàn nhà, khi chưa có sự cho phép của Đường Mộc Tuyết, hắn không có tư cách bước lên giường cùng cô qua đêm.
Ngày hôm sau,
Đường Mộc Tuyết thức dậy vào lúc sáu giờ sáng, bước ra khỏi phòng tập thể dục; lúc này Dương Tiêu đã chuẩn bị bữa sáng từ sớm.
Khi vừa bước đến cổng công ty, một chiếc siêu xe trị giá chục triệu dừng ngay trước mặt Đường Mộc Tuyết, người bước xuống xe chính là Tần Quảng.
Vừa nhìn thấy Đường Mộc Tuyết, Tần Quảng cung kính nói: “Đường tiểu thư, chào buổi sáng! Đây là bản hợp đồng giữa Tần Gia chúng tôi và Đường Gia quý vị.”
“Cái gì?” Nhận lấy bản hợp đồng, Đường Mộc Tuyết cảm giác như nằm mơ giữa ban ngày.
Hợp đồng thật sự đã giành được đến tay.
Dương Tiêu lúc này đang đứng bên cạnh Đường Mộc Tuyết lập tức đưa ra một ánh mắt ra hiệu, Tần Quảng biết ý, lập tức rời đi.
Vừa bước đến tòa nhà văn phòng đã nghe được giọng nói đắc ý của Đường Hạo: “Chậc chậc! Tối hôm qua đích thân tôi xuất trận, chính miệng Tần Gia Tần thiếu Tần Kỳ Lân đã đồng ý việc hợp tác với Đường Gia, lát nữa tôi sẽ đến Tần thị mang bản hợp đồng trở về!”
“Đường Hạo quả thật không uổng là người giỏi nhất Đường Gia, khiến cho toàn bộ người Đường Gia chúng ta đều nở mặt nở mày, xem ra ngày Đường Gia trở thành gia tộc hạng nhất không còn xa nữa rồi!”
“Đúng vậy! Chỉ cần có anh Hạo, tương lai Đường Gia chúng ta chắc chắn vô cùng rộng mở, càng ngày càng tiến xa, không giống như một số kẻ chỉ có hư danh!”
Nghe những lời châm chọc từ xa, Đường Mộc Tuyết tức giận không thôi.
Chỉ vì sinh ra là thân con gái, dù cho thành tích hàng tháng luôn xếp hạng nhất, nhưng những người Đường Gia từ trước đến giờ chỉ xem trọng Đường Hạo mà hờ hững cô.
Từ xa truyền đến tiếng bước chân!
Ngay lúc này, Đường lão thái bà cũng đã đến trước cửa công ty.
Vừa thấy Đường lão thái bà bước đến, Đường Hạo nhanh như tên bắn chạy về phía trước, hưng phấn nói: “Bà nội, Tần Gia Tần thiếu chủ Tần Kỳ Lân đã hứa với cháu về chuyện hợp tác giữa hai tập đoàn chúng ta!”
“Thật sao? Nếu vậy thì tốt quá!” Đường lão thái bà có chút vui mừng.
Chỉ cẩn có thể hợp tác cùng Tần Gia, thì việc Đường Gia vươn đến vị trí gia tộc hạng nhất cũng chỉ là chuyện ngày một ngày hai.
Ánh mắt Đường Hạo khóa chặt trên người Đường Mộc Tuyết, châm chọc nói: “Chậc chậc! Đường Mộc Tuyết, thật ngại quá, xem ra cô sắp phải cút xéo khỏi công ty rồi!”
“Còn đứng ngây người ở đây làm gì? Không nghe thấy Đường Hạo nói rằng đã giành được quyền hợp tác hay sao? Còn không mau cút đi!” Một đám người dòng chính Đường Gia lần lượt gào lên.
Mỗi tháng Đường Mộc Tuyết đều giành được vị trí hạng nhất, bọn họ sớm đã ngứa mắt với cô, hận không thể khiến Đường Mộc Tuyết nhanh chóng biến mất khỏi Đường Gia.
Đường lão thái bà nheo mắt, lạnh nhạt nói: “Mộc Tuyết, dám làm dám chịu, nay ta tuyên bố…”
“Bà nội, thật ngại quá! Bản hợp đồng Tần Gia đang nằm trong tay chúng cháu!” không đợi Đường lão thái bà dứt lời, Dương Tiêu đang đứng bên cạnh Đường Mộc Tuyết vừa cười vừa giơ lên bản hợp đồng trong tay.
Bản hợp đồng Tần Gia đã bị Đường Mộc Tuyết và Dương Tiêu giành được?
Chăm chăm nhìn vào bản hợp đồng trong tay Dương Tiêu, mi mắt của những người có mặt tại sảnh văn phòng không ngừng nháy điên cuồng.