Mục lục
Truyện Hổ Tế - Dương Tiêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 880:





Bạch Du Tĩnh em thật sự quá đáng, tôi đường đường là cậu chủ của một trong tứ đại gia tộc, hạ thấp giá trị bản thân nể mặt em, em lại không biết xấu hổ.





Cho dù Trương Tử Hào sắp bùng nổ, anh ta chỉ có thể kìm lại cơn tức giận của mình, thầm nghĩ đến việc đuổi theo Bạch Du Tĩnh, đưa Bạch Du Tĩnh lên giường hành hạ là có thể trả thù.





Anh ta dứt khoát vứt bỏ chiếc xe đạp công cộng, muốn đưa Dương Tiêu xuống xe một lần nữa.





“Tên kia, mau cút ra cho tôi, xe của tôi há có thể để anh chấm mút?” Trương Tử Hào tức giận hét lên.





Đáng tiếc lần này Dương Tiêu đã cảnh giác, anh đạp ga, chiếc BMW NASCAR C2 đã lao ra ngoài trong tích tắc.





Nhìn thấy xe của mình thật sự bị Dương Tiêu lái đi, Trương Tử Hào suýt chút nữa nhảy cẵng lên: “Mẹ kiếp, dám lái xe của tôi, mẹ nó không muốn sóng nữa hả? Dừng xe, mau dừng xe lại cho tôi!”





Dương Tiêu phớt lờ Trương Tử Hào đang la lối om sòm, tiếp tục tăng tốc đi về phía tòa nhà Quỳnh Lâu.





“Tức chết mát!” Trương Tử Hào như phát điên khi nhìn chiếc xe của mình ngày càng đi xa.





“Đua xe đạp với BMW, phải không? Được rồi, xem tôi biểu diễn kỹ năng thực sự là như thế nào!” Trương Tử Hào dựng xe đạp lên, hy vọng có thể bắt chước Dương Tiêu đuổi kịp chiếc BMW.





Dù sao cũng kẹt xe, Trương Tử Hào không tin mình không thể đuổi kịp.





Vèo vèol Tuy nhiên, đúng lúc này, đường đột ngột thông thoáng, Dương Tiêu lái chiếc BMW NASCAR C2 rồi biến mắt.





“Đờ mờ, có cần hố người ta như vậy không?” Trương Tử Hào nhìn chằm chằm xe của mình biến mắt khỏi tầm mắt, hai mắt tối sầm, ngồi bệt trên mặt đắt.





Tòa nhà Quỳnh Lâu nằm gần phó đồ cổ thành phó Trung Nguyên. Tại hội nghị đồ cổ lần trước, Kim Đại Chung đã tìm anh, Dương Tiêu đã đến đây một lần cho nên lái xe quen đường nên đến được sớm.





Trước khi xuống xe, Dương Tiêu nhìn Bạch Du Tĩnh: “Cô Bạch, thứ lỗi cho tôi hỏi một câu, chắc cô không còn cảm giác gì với Trương Tử Hào nữa rồi chứ?”





“Sao anh lại nhàm chán như vậy?” Bạch Du Tĩnh lạnh lùng nói.





Dương Tiêu không nói nhiều, nhưng anh có thể thấy mặc dù Bạch Du Tĩnh có thái độ quyết đoán, nhưng lại hoàn toàn không nhìn ra được thế giới nội tâm của cô ta.





Trương Tử Hào là mối tình đầu của Bạch Du Tĩnh, con người khi còn sống có thể yêu rất nhiều lần, nhưng mối tình đầu luôn khó quên nhất.





Dù sao thì, trong cuộc đời con người sẽ gặp được hai người, một người có thời gian tuyệt vời, một người đi qua năm tháng nhẹ nhàng.





Nếu Bạch Nguyên Kiệt không giao chuyện này cho anh, Dương Tiêu sẽ không vô cớ xúc phạm Trương Tử Hào.





Hôm nay là hội nghị thẳm định đá quý ở thành phó Trung Nguyên. Hội nghị thẩm định đá quý đá này khác với hội nghị thẩm định đá quý thông thường. Hội nghị thẩm định đá quý thông thường dành cho mọi loại người, mà hội nghị thẩm định đá quý hôm nay rất cao cấp. Nếu muốn tham gia, cần phải có thư mời, điều này đủ để làm nỗi bật cấp độ của sự kiện thẳm định đá quý này.





Anh đi theo sau Bạch Du Tĩnh vào hội trường, đập vào mắt là đủ loại nguyên liệu thô. Nhiều nguyên liệu thô này.





cũng đã mộ ra màu xanh, hoặc xanh một chút, đã có giá khởi điểm.





“Không hổ danh là sự kiện đá cao cấp!” Nhìn lướt qua hội trường, Dương Tiêu âm thầm líu lưỡi.





Đây thực sự là lần đầu tiên Dương Tiêu tham gia sự kiện đá quý, nhưng anh đã nghe không ít chuyện về đá quý.





Một số nguyên liệu đá thô này bên trong có chứa phỉ thúy có giá trị, mà một khi chúng được lấy ra, nhất định sẽ kiếm được rất nhiều tiền.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK