Mục lục
Truyện Hổ Tế - Dương Tiêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xét cho cùng, người ta sẽ chỉ nhớ đến cái đầu tiên chứ không phải cái thứ hai.





Nhìn thấy tham vọng của Điền Lộc, Dương Tiêu cười nhẹ: “Ông Liễu, bây giờ nhà họ Điền không so được với trước, tập đoàn Tuyết mới là chính thống tương lai của ngành dược phẩm Trung Nguyên, tương lai của tập đoàn Tuyết Tiêu không chỉ giới hạn ở thành phố Trung Nguyên, tiền hay cổ phần chúng ta đều có thể bàn luận.”





Dương Tiêu không có ý định tiếp tục ra giá, nếu anh tiếp tục ra giá, chắc chắn Điền Lộc sẽ tiếp tục, không cần thiết phải lãng phí thời gian theo cách này.





“Thần y Liễu, nhà họ Điền tôi cũng có thể nói về mọi thứ.





Bây giờ thị trường dược phẩm trong nước không dễ làm.





Tập đoàn Tuyết Tiêu nói không giới hạn ở thành phố Trung Nguyên, nhưng bọn họ muốn tiến vào thị trường nước ngoài, khó như lên trời!” Điền Lộc trầm giọng nói.





Bây giờ hai bên hoàn toàn vạch mặt, Điền Lộc sẽ không cho Dương Tiêu một chút mặt mũi nào.





Tất cả mọi người đều kinh ngạc, hai bên đều hào phóng, chênh lệch thực lực của hai người không lớn, sẽ rất khó lựa chọn.





Xét cho cùng, tập đoàn Tuyết là một tập đoàn mới với nhiều rủi ro lớn, tập đoàn dược phẩm Điền thị là một công ty đã thành lập với mạng lưới nhân mạch sâu rộng.





Liễu Giang Hà cười khổ: “Tắm lòng của hai vị ông già này ghi nhớ trong lòng, thật xin lỗi tôi tuổi tác lớn sức lực có hạn, chỉ muốn cứu giúp thiên hạ, chỉ muốn cứu người trong những năm tháng nền tàn, không hề muốn tham gia vào các cuộc tranh chấp y học.”





Tuy Liễu Giang Hà là bác sĩ thiên tài số một ở thành phó Trung Nguyên, được gia đình giàu có ngưỡng mộ.





Tuy nhiên, nếu những gia đình giàu có này không cho ông thể diện, ông cũng không là gì cả, trong nước còn có rất nhiều chuyên gia y học giỏi hơn ông.





Liễu Giang Hà nói đúng, tuổi tác ông đã cao, không muốn làm bất cứ điều gì tổn hại đến tên tuổi của mình, hy vọng lúc tuổi già sẽ để lại danh tiếng tốt.





“Thần y Liễu, ông chắc chắn không suy nghĩ thêm về chuyện này nữa sao?” Điền Lộc sốt sắng hỏi.





Liễu Giang Hà dứt khoát từ chối: “Chủ nhà Điền không cần thiết phải nói nhiều, ông già này đã hạ quyết tâm!”





“Được… được rồi!” Điền Lộc tràn đầy tiếc hận.





Ông ta có thể thấy được Liễu Giang Hà không muốn làm bất cứ điều gì tổn hại đến tên tuổi của mình, không muốn ra khỏi núi.





Dương Tiêu nói đùa: “Có vẻ như nhà họ Điền các ông sẽ phải có gắng rất nhiều mới có thể đuổi kịp tập đoàn Tuyết Tiêu.”





Bị Dương Tiêu chế nhạo, Điền Lộc chế nhạo: “Cậu đắc ý cái gì? Nhà họ Điền tôi không thể mời thần y Liễu gia nhập, đồng thời thần y Liễu cũng từ chối tập đoàn Tuyết Tiêu các cậu! Chỉ cần cho chúng tôi thời gian, nhà họ Điền sẽ luôn là tập đoàn Dược phẩm số một tại thành phố Trung Nguyên.”





“Thật sao?” Dương Tiêu mỉm cười.





Điền Lộc chế nhạo nói: “Sao hả? Không phải sao?”





Dương Tiêu cũng không tranh luận với Điền Lộc, anh nhìn Liễu Giang Hà: “Ông Liễu, bây giờ tôi chính thức mời ông!”





“Dương Tiêu muốn làm gì?” Mọi người kinh ngạc.





Liễu Giang Hà đã tuyên bố rõ ràng sẽ không tham gia tranh chấp y học, lúc này Dương Tiêu vẫn kiên trì, chẳng lẽ cậu ta không sợ chọc giận Liễu Giang Hà sao?





Liễu Giang Hà nhíu mày, ông ấy không ngờ Dương Tiêu lại mời tiếp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK