Mục lục
Truyện Hổ Tế - Dương Tiêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 500:





Hai người gần như lấy tốc độ nhanh như chớp, nhanh chóng thắt dây an toàn, khóe môi Dương Tiêu không nhịn được co rút một trận.





Các người vừa rồi không phải rất hống hách hay sao?





Không phải từng câu từng chữ đều nói rằng không thắt dây an toàn sao?





Trước mắt nhìn thấy cảnh sát giao thông, hiện tại mới học cách làm người sao?





Vừa đi ngang qua một ngã tư, Tôn Bằng mặt mày hớn hở.





nói, nhưng hắn ta lại quên mắt đèn xanh đèn đỏ, nhất thời chạy vượt qua.





Sắc mặt Tôn Phú Quý điên cuồng gấp gáp hét lên: “Con trai, nhanh thắng xe!”





Khoảng cách gần như vậy, Tôn Bằng cũng là lần đầu tiên lái loại xe tự động như vậy, Tôn Bằng nhất thời ngây người, vô thức đạp chân tăng tốc, xông lên phía trước.





Dương Tiêu ngồi ở băng ghế phía sau, muốn ngăn cản cũng đã không còn kịp nữa rồi.





Rầm!





Trong giây phút đó, chiếc xe Maserati như hóa thành một đạo hư ảnh hung hãn tông thẳng vào chiếc xe Rolls-Royce Phantom trước mặt.





Chiếc xe Rolls-Royce Phantom bị đụng nghiêm trọng, ngay tại hiện trường liên tục lăn vài vòng, người trong xe bị tông phải cũng không nhẹ.





Giây phút đó, chiệc xe Maserati đã thăng lại trên đường.





Đầu óc Tôn Bằng hóa thành một khoảng trồng, hắn hoảng hốt nói: “Tiêu tùng, tiêu tùng rồi, con đụng trúng người rồi, con đụng phải người khác rồi, lát nữa nhất định chết chắc.





xí rôi!”





“Rolls-Royce Phantom sao? Chiếc xe này nhất định phải ít nhất mấy chục triệu nhân dân tệ một chiếc?” Tôn Phú Quý nhìn logo chiếc xe phía trước, khiếp sợ nói.





Cái gì? Hãng xe Rolls-Royce Phantom?





Có thể lái loại siêu xe như thế này, chắc chắn chính là nhân vật lớn, Tôn Bằng càng khiếp sợ hơn.





Trong lẽ bản thân chỉ vừa đến thành phố Trung Nguyên, liền đắc tội phải nhân vật lớn nào ở đây sao?





Bọn họ chỉ là những người dân quê đến từ một huyện nhỏ tuyến mười tám ở vùng ven Hà Nam mà thôi, làm sao có thể đắc tội được với nhân vật lớn nào chứ.





Nếu như bị người khác điều tra ra được, người ta không phải muốn lột da hắn ra hay sao?





Điều quan trọng nhất chính là, Tôn Bằng không có bằng lái xe, hắn bình thường ở nhà cũng chỉ lái xe máy cày, nếu lái xe trên đường thật sự không ổn.





Triệu Liên há hốc mồm nói: “Hơn máy chục triệu nhân dân tệ? Đây….đây nhất định là xe tư nhân của nhân vật lớn nào đó! Loại người này chúng ta không đắc tội được đâu, hơn nữa Bằng Bằng còn không có bằng lái xe, tiêu rồi, tiêu rôi, cả nhà chúng ta đêu tiêu đời rôi!”





“Con trai, nhanh chạy đi!” Tôn Phú Quý lập tức nói.





Dương Tiêu nhất thời hoảng loạn, đụng trước người khác còn muốn chạy trốn, không lẽ người nhà bọn họ thật sự không biết hậu quả hay sao?





Dương Tiêu muốn ngăn cản Tôn Bằng, nhưng Tôn Bằng hiện tại đã khiếp sợ, chỉ biết không ngừng tăng tốc, nhanh chóng chạy trốn khỏi hiện trường vụ án.





Dựa theo vị trí Triệu Cầm đã gửi trước đây, chiếc xe Maserati tăng tốc chạy đến khu biệt thự ven hồ Nhạn Minh.





Ba người bọn họ vẫn chưa định thần hồn lại, sau khi chạy trốn vào khu biệt thự ven hồ Nhạn Minh, ánh mắt Tôn Bằng có chút ngây dại: “Ba, mẹ, làm sao bây giờ? Như thế nào bây giờ? Con đụng trúng người rồi? Lỡ đâu người trong xe không may chết đi, con không phải ăn cơm tù cả đời hay sao? Con không muốn ngồi tù, con thật sự không muốn ngồi tù!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK