Mục lục
Truyện Hổ Tế - Dương Tiêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chưong 1065:



Đường Dĩnh đi tới cửa khách sạn, đứng trước mặt nhân viên kiểm tra tra thiệp mòi chỉ vào Dương Tiêu và Đường Mộc Tuyết khinh thường: “Hai con dễ nhũi này không có thiệp mời, đừng cho vào!”



“Vâng, thưa cô!” Nhìn thấy bộ quần áo phi thường của Đường Dĩnh nhân viên phục vụ nào dám xúc phạm Đường Dĩnh.



Tư thế Đường Dĩnh cao ngạo khinh thường nói: “Loại dễ nhũi như hai người, cả đời này không đủ tư cách bước vào một địa điễm cao câp như vậy!”



“Không đủ tư cách? Ai nói cậu Dương và cô Đường không đủ tư cách?”



Đột nhiên, một giọng nói âm vang vang lên, Cung Minh chậm rãi bước xuống từ một chiễc xe hơi sang trọng.



DO” ông Cung!” Nhân viên phục vụ ở cửa há to miệng.



Anh ta thầm mừng rỡ trong lòng, may mà vừa rôi anh ta không quân tâm nhiều chuyện, nếu không anh ta xúc phạm hai người này thì đã xong đời rồi. Rõ ràng, hai người này là bạn của ông Cung.



Đường Dĩnh nhìn thấy người tới, kinh ngạc nói: “Chủ… chủ nhà Cung?”



Đường Dĩnh đương nhiên biết chủ nhà của nhà họ Cung, gia tộc mạnh số một ở Trung Nguyên, chỉ là cô ta biết Cung Minh mà Cung Minh lại hoàn toàn không biêt cô ta.



“Cậu Dương, cô Đường, hai người không bị kinh hãi chứ?” Cung Minh bước lên trước hỏi.



Dương Tiêu nở nụ cười nhẹ: “Không Sao, gặp phải tên hề nhảy nhót ý mà, không cân quan tâm!”



“Xin chào, ông Cung!” Tay chân: Đường Mộc Tuyết hơi luông cuông.



Đây là lần gặp gỡ chính thức đâu tiên giữa cô và Cung Minh, Đường Mộc Tuyết thấy hơi vừa vui mừng vừa sợ.



Trong suy nghĩ của cô, Cung Minh là tôn tại hàng đâu ở thành phô Trung Nguyên.



Cung Minh chỉ vào Dương Tiêu và Đừng Mộc Tuyết nói với nhân viên phục vụ: “Họ là bạn của nhà họ Cung tội. Ai dám vô lễ với họ thì chính là vô lễ với nhà họ Cung chúng tôi, hiểu không?”



“Vâng, ông Cung!” Nhân viên phục vụ trả lời ngay lập tức.



Cung Minh đưa mắt nhìn Đường Dĩnh, nhìn cách ăn mặc sang chảnh của Đường Dĩnh, ông ta sững sờ không nhớ ra cô ta là con gái của gia đình nào ở Trung Nguyên: “Cô là ai?”



“Tôi? Tôi là Đường Dĩnh người nhà họ Đường!” Đường Dĩnh nào dám do dự lập tức trả lời.



Cung Minh ngạc nhiên nói: “Đường Dĩnh, người nhà họ Đường? Sao cô lại xuât hiện ở đây? Hình như tôi không mời người nhà họ Đường mà?”



“Chủ nhà Cung, nhà họ Đường không được mời tới tham gia hội nghị thượng đỉnh giao lưu kinh doanh, nhưng cá nhân tôi được mời!” Trước mặt Cung Minh, hiển nhiên khí thê Đường Dĩnh yếu đi hơn nhiều.



Cung Minh giễu cọt: “Cô có tư cách gì? Quà cưới giá trên trời của nhà họ Dương ở Đê Đô hả?”



Sau đó, Cung Minh không thèm đếm xỉa đến Đường Dĩnh, đưa Dương Tiệu và Đường Mộc Tuyết vào địa điểm chính.



Cảm nhận được sự coi thường của Cụng Minh, Đường Dĩnh như muồn nồ tung.



Có tư cách gì? Dựa vào quà cưới giá trên trời của nhà họ Dương ở Đề Đô?



Đây không phải là đang xem thường mình sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK