Dương Tiêu dở khóc dở cười: “Sao con nhóc nhà em lại có thời gian gọi điện cho anh?”
“Hừ! Còn chẳng phải người ta nhớ anh sao? Không lẽ em làm anh Dương Tiêu chán ghét em như vậy à!” Cô gái nghe điện thoại rất không hài lòng.
Nghe thấy tiếng thở phì phò, Dương.
Tiêu cười khổ: “Chị dâu em ở đây, để ý đến hình tượng thiên hậu trẻ tuôi BE em đi! Chuyện đó, em gọi cho anh không phải chỉ đơn giản là nhớ anh đúng không? Có gì thì nói thăng đi!”
Cô gái xinh đẹp ở đầu dây bên kia không phải ai khác mà chính là Tô _ Thiên Lung thiên hậu trẻ tuổi châu Á.
Lần trước Dương Tiêu tìm Tô Thiên Lung làm người phát ngôn miễn phí cho tập đoàn Y dược Đường Nhân, với việc Đường Mộc Tuyết lên nắm quyền, kết thúc vinh quang của tập đoàn Y dược Đường Nhân, ở thành phố Trung Nguyên chỉ còn lại Tập đoàn Tuyết Tiêu.
Sau bữa tối từ thiện cũng đã qua một thời gian, đúng là đã lâu Dương Tiêu không liên lạc với Tô Thiên Lung.
Hết cách, Dương Tiêu quá bận, không hề có thời gian rảnh.
Vừa mới động phòng với Đường Mộc Tuyết, nháy mắt Đường Mộc Tuyết đã có thai, không cần nói Dương Tiêu buồn chán như thế nào.
“Em, Tô Thiên Lung, đến Trung Nguyên!” Tô Thiên Lung vui vẻ nói. _ Dương Tiêu ngạc nhiên: “Đến Trung Nguyên? Rảnh rồi như vậy?”
“Người ta không rảnh rỗi như vậy đâu, em tới quay phim, quay phim Tết năm nay!” Tô Thiên Lung dương dương tự đắc nói.
Dương Tiêu cao giọng: “Hải! Phim Tết? Giỏi giỏi giỏi!”
Tính kỹ thì đúng là còn chưa tới mấy tháng nữa là đến Tết Nguyên Đán.
Giờ là lúc chuẩn bị cho phim chiều Tết.
“Em là em gái của anh Dương Tiêu mà, nêu không giỏi thì chẳng p hải sẽ làm anh Dương Tiêu mật mặt đàm Tô Thiên Lung kiêu ngạo nói.
Giống như được trở thành em gái của Dương Tiêu là may mãn lớn nhật trong cuộc đời cô.
Làm gì Dương Tiêu không biết ý của Tô Trii Lung, anh cười nhẹ nói: “Được rôi nhóc, em đang ở đâu? Đến rồi thì ông anh này mời em ăn một bữa ngon. Chị dâu của em khá bận, cho dù có thời gian thì ít nhất cũng phải đợi đến tối!”
“Chị dâu? Không không không! Em không vội gặp chị dâu đâu, anh tới cũng được rồi. Em đang ở trường quay ở thành phố Trung Nguyên.” Tô Thiên Lung vội vàng nói.
Cô lón lên trong cô nhỉ viện, người thân duy nhật chính là Dương Tiêu, hơn nữa Tô Thiên Lung cũng có tình cảm sâu đậm với Dương Tiêu. Tình cảm đã bén rễ sâu từ lâu, cô thật sự không muôn gặp chị dâu. Cô chỉ muốn tận hưởng sự ấm áp khi ở một mình với Dương Tiêu.
Dương Tiêu nhẹ giọng nói: “Được rồi, nhóc, anh tới ngay!”
Trong lòng Dương Tiêu, Tô Thiên Lung không khác gì em gái ruột, là anh trai nên việc cưng chiều em gái là điều đương nhiên.
“Em Thiên Lung đến đây à?” Đường Mộc Tuyết tò mò hỏi.