Cảm nhận được bầy ong đang nhảy múa xung quanh tai mình, Hoàng Dật như bị sét đánh, không khỏi há to miệng.
“Chuyện này… chuyện này làm sao có thê?”
Toàn thân Hoàng Tuần Kiệt giật mình, như bị điện giật kinh hãi liên tục.
Thật sự, Hoàng Tuần Kiệt chỉ cảm thấy ong ong vo ve la hét tứ phía, gần như làm chân động da đầu của ông ta.
Cảnh… cảnh tượng này đơn giản là quá lật đồ.
Dương Tiêu hoàn toàn chìm đảm trong tiêng nhạc, hai tay múa tới múa lui trên phím đàn piano, hóa thành những bóng mò ảo.
Trong chốc lát, cả nghìn người giật mình, chỉ cảm thấy như bị ong đôt tâm hồn giật mình không ngừng.
Lật đồ, quá lật đổ!
Những nốt nhạc hồn loạn và dữ dội giỗng như những con ong đốt sâu trong tim người, cảm giác không rét mà run khiên da đầu tê dại.
Giờ phút này, hơn chục nghìn người đều nồi da gà toàn thân, kích thích mãnh liệt, điên cuông khiến bọn họ sởn gai ôc.
Các nốt nhạc rơi xuống như một cơn bão dữ dội, làm tê liệt sâu thần kinh não bộ của tất cả những người có mặt tại hiện trường.
Tuy nhiên, Dương Tiêu đã bước vào cảnh giới người hoà với piano từ lâu, màn trình diễn của anh càng ngày càng nhanh, một lần nữa đảnh đỗ nhận thức của mọi người có mặt tại hiện trường.
“Không! Đừng!” Một thanh niên không còn kìm chế được sợ hãi trong lòng bịt chặt lỗ tai.
Đôi mắt của anh ta như nứt ra, anh ta chỉ cảm thấy có ong vây quanh mình, đang quét về phía anh ta.
“AI Không!” Lại thêm một người kinh hãi hét lên vùi đầu vào tay.
“Dừng lại, mau dừng lại!” Một người đàn ông trung niên thở gâp.
Phùi Quan niệm nghệ thuật quá mạnh, một người bị doạ sợ lên cơn đau tim, hai mắt tối sầm ngất xỉu.
“Không! Không!” Lại một người khác kinh hãi hét lên rơi vào trạng thái hôn mê.
Kinh khủng! Cảnh tượng này thật sự quá kinh khủng!
Tóc tai ai nây đều dựng đứng, như.
thể hàng ngản con ong đang vây về phía họ.
Choáng váng! Mọi người đều bị doạ Sợ choáng váng!
Hơn chục nghìn khán giả choáng váng, Cung Linh Nhi choáng váng.
Hoàng Dật choáng váng, ngay cả bậc thầy piano Hoàng Tuân Kiệt cũng choáng váng!