Mục lục
Truyện Hổ Tế - Dương Tiêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 998:





Dưới ánh mắt của mọi người, Dương Tiêu đã đến nơi trình diễn, ánh mắt khóa chặt khối đá không lớn không nhỏ, rồi nhẹ nhàng đập một cái.





Đập xong, Dương Tiêu nhìn Diệp Trường Hà: “Như vậy là được rồi chứ?”





“Như vậy là xong rồi?” Mọi người ngơ ngác nhìn khối đá mà Dương Tiêu đập.





Khi quan sát kỹ hơn, khối đá không hề di chuyển, không có sự khác biệt nào cả.





Nhìn chằm chằm vào khối đá bất động, Diệp Trường Hà tím mặt, hơi thở giết người mạnh mẽ trào ra khắp cơ “Ranh con, cậu đùa tôi hả?”





thê: Theo quan điểm của ông ta, Dương Tiêu đang giở trò với ông ta. Vừa rồi Dương Tiêu còn không dồn lực, anh chỉ tùy tiện đập một cái rồi nói cho ông ta biết là xong, đó không phải đùa ông ta thì là gì?





“Trêu ông? Không cần thiết!” Dương Tiêu cười nhạt nói.





Nhóm người xem nhìn khối đá không có chút cử động nào, đồng loạt hét lên như sấm: “Ranh con, cậu không đùa chúng tôi thì là gì?”





Cạch… cạch cạch!





Đột nhiên, một âm thanh kỳ lạ vang lên.





Mí mắt của mọi người nhảy dựng, khoảnh khắc tiếp theo suýt làm vỡ tròng mắt của mọi người.





Cạch… cạch cạch!





“Xảy ra chuyện gì?” Nghe được một âm thanh kỳ lạ, tất cả mọi người đều không biết tại sao.





Lúc này, một người nhìn chằm chằm vào khối đá mà Dương Tiêu vừa đập lên, thốt lên: “Mau… mau nhìn khối đá lúc nãy!”





Nghe vậy, mọi người dời tầm mắt khỏi Dương Tiêu, nhìn vào khối đá mà Dương Tiêu đã đập lên.





Cạch cạch! Cạch cạch!





Lúc này, trên khối đá xuất hiện nhiều vết nứt, vết nứt không ngừng vang lên.





Dưới cái nhìn của mọi người, cả khối đá không ngừng nứt ra, cuối cùng hóa thành những hạt nhỏ rải rác trên mặt đất.





“Đờ mờ!” Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, một người không nhịn được chửi thê.





“Đờ mờ, đờ mờ, đờ mờ!” Sau đó, tất cả mọi người tại hiện trường sôi đội nói ra những câu chửi thề.





Vỡ rồi? Toàn bộ khối đá bị vỡ thành những hạt nhỏ?





Trong phút chốc, ánh mắt của tất cả mọi người đều tan vỡ, cả người đều chắn động, mọi thứ trước mắt như một giác mơ không thể tin được.





“Làm sao có thể?” Ngay cả bậc thầy nội lực Diệp Trường Hà cũng sững sờ.





Toàn bộ khối đá bị vỡ thành những hạt nhỏ, thật không thể tin được.





Phải biết rằng, nội lực của ông ta phi thường, cũng chỉ có thể đập vỡ toàn bộ khối đá, ai ngờ thanh niên không biết xấu hỗ trước mặt này thật sự có thể đập nát khối đá thành hạt nhỏ.





Mặc dù khối đá đã bị phá vỡ bởi năng lượng bên trong, nhưng khoảng cách giữa hai người là hai thế giới cách xa nhau.





Rốt cuộc thì vừa nãy ông ta chỉ làm vỡ thành nhiều mảnh lớn, đối phương đã làm vỡ thành hạt nhỏ chấn động thế giới, nội lực này hoàn toàn không cùng một cấp độ!





Lam Vi Vi đổ mồ hôi lạnh thay Dương Tiêu há to miệng kinh ngạc, gương mặt xinh xắn muốn đặc sắc bao nhiêu thì đặc sắc bấy nhiêu đó.





Nhìn mọi người ngơ ngác, Dương Tiêu bắt lực nói: “Tôi đã nói không muốn ra tay, tôi thật sự muốn khiêm tồn.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK