Cung Trạch Vũ gửi cho Diệp Phi 1 video, là video của 1 người đàn ông, Diệp Phi nhận ra người này là lái xe ngày hôm đó, người lần trước lừa cô đem cô nhét lên xe rác rất giống người lái xe này, nhưng đây thật là nguời lái xe đó.
Ánh mắt Diệp Phi nhìn chằm chằm vào video, Mặt lái xe bị đánh sưng vù xanh lét, khóe miệng còn dính máu, lái xe thảm thiết nói “Là Mộ tổng giám đốc bảo tôi đi đâm Thiên Tịnh, sau đó giáng họa cho Diệp Phi!”
Chỉ 1 câu, đủ để làm cho trái tim Diệp Phi rơi xuống đáy, thật sự là Mộ Thương Nam bảo lái xe đâm Thiên Tịnh.
Cô tắt video, tiếp tục cùng Cung Trạch Vũ nói chuyện “ Nhưng Mộ Thương Nam tại sao phải làm như vậy? Anh ta không có lý gì, anh nói đúng không? Đâm Thiên Tịnh, anh ta ép em gả cho anh ta?”
Tim Diệp Phi đập 1 cái, chẳng lẽ là Mộ Thương Nam thật sự muốn lấy cô?
“Phi Phi, em không nhìn ra sao? Mộ Thương Nam chính là thằng đàn ông cặn bã, anh ta dùng cách này, kìm kẹp em và Thiên Tịnh, anh ta chính là muốn ăn cả 2 chị em bọn em! Thiên Tịnh sẽ không rời khỏi anh ta, bọn họ định hôn từ bé, còn em cũng vì hại Thiên Tịnh thành người thực vật, cả đời bị anh ta nắm đuôi, anh ta có thể vô đạo đức khống chế em!” Cung Trạch Vũ nói.
Tim Diệp Phi từng vòng co rút, cô hiện nay đích thực bị Mộ Thương Nam khống chế rồi.
“Em ,em biết rồi.” Lời cô từ khóe miệng thốt ra, không cách nào tiếp nhận được sự thật tàn nhẫn này, là Mộ Thương Nam cố ý hại cô, làm cô bị ép gả cho anh ta!
“Anh nghĩ công khai video này lên mạng, để mọi người biết bộ mặt thật của Mộ Thương Nam. Như này anh cũng có thể lợi dụng dư luận bắt anh ta thả em ra, Phi Phi, em ở chỗ anh ta anh không yên tâm!” Cung Trạch Vũ nói.
“Em muốn rời khỏi đây, không muốn bám giữa anh và Thiên Tịnh nữa” Khóe môi Diệp Phi thấm sự khổ sở,trong đầu cô hồi phát lại hình ảnh Thiên Tinh cắm trong lòng Mộ Thương Nam.
“Em đợi tin tốt của anh, anh rất nhanh có thể đưa em rời đi!” Cung Trạch Vũ ngắt điện thoại, đưa video trong tay phát lên mạng tin tức.
Tức thì video này bị ấn xem đến nổ tung, tất cả mọi người đều mắng chửi Mộ Thương Nam.
Mộ Thương Nam họp ở công ty, bị Nhiếp Hạo thông báo có người bộc phát tin tức của lái xe.
Mộ Thương Nam mở tin tức trên điện thoại, xem 1 chút, lập túc sắc mặt biến đổi, anh ta lập tức tuyên bố dừng cuộc họp, giao phó Nhiếp Hạo tìm người xóa toàn bộ lưới mạng, anh ta bước chân rời khỏi công ty muốn giải thích chuyện này với Diệp Phi.
Tuy nhiên không quản tin tức xóa như nào, tin tức của anh ta đều ở tiêu đề của trang đầu.
“Mộ tổng, tôi liên hệ qua người của mạng lưới tin tức, bắt bọn họ xóa tin tức đi, bọn họ đích thực là xóa rồi, nhưng tin tức vẫn còn, tôi nghi ngờ có hacker khống chế mạng lưới tin tức cho mọi thứ xóa bỏ đều trở thành xóa bỏ vô hiệu.” Nhiếp Hạo nói.
“Tìm hacker, nghĩ cách xóa!” Mộ Thương Nam mệnh lệnh nói.
Ngay lập tức, đầu mày Nhiếp Hạo nhíu thành 1 nhúm “Tôi tìm bạn của tôi, bạn tôi nói, đối thủ hacker quá mạnh, anh ta thiết kế mấy phần mềm đối kháng công kích của chúng ta. Tôi đã bảo bạn tôi liên hợp 4 hacker tấn công chương trình người đó cài đặt, nhưng cần thời gian mới có thể xóa.”
Mặt Mộ Thương Nam trầm xuống tuyệt vọng, cho dù bạn Nhiếp Hạo xóa được tin tức, dựa vào lượng nhấp vào xem hiện nay, toàn bộ nước zh cũng đều biết rồi.
Tay anh ta nắm thành nắm đấm, “Tra ra là ai phát tin tức chưa?”
“Người đầu tiên phát ra tin tức là địa chỉ điện thoại của Cung Trạch Vũ, sau khi tin tức đó bị xóa đi thì biến thành địa chỉ mạng ở ngoại ô phát ra, theo dõi địa chỉ nguồn, có lẽ là từ không gian khác nhau phát ra. Đó là khu vực tối mà tất cả hacker đều dùng, chúng ta có thể ở đó giả mạo thành các địa chỉ nguồn, gửi tin nhắn để tất cả mọi người tìm không được địa chỉ thực của chúng ta.”Nhiếp Hạo giải thích.
Không gian khác nhau bao trùm trên tất cả khu vực mạng, là 1 nơi toàn năng, đó là ngôi nhà bí mật nhất của hacker.
Nắm đấm của Mộ Thương Nam đấm trên ghế sau xe hơi, phát ra 1 tiếng buồn bực “ Mộ Ly!”
“Mộ tổng giám đốc, anh nghi ngờ là đường thiếu gia? NHưng mà trong hacker chúng ta không có anh ta!” Nhiếp Hạo nói.
Vòng hacker thật ra không lớn, có thể làm đến hacker đỉnh cao toàn thế giới cũng chỉ hơn 100 người.
Bọn họ đều quen biết lẫn nhau, dù sao mỗi năm đều có đại hội hacker , bọn họ là phải gặp nhau, hacker không đến tham gia đều bị đưa ra khỏi liên minh hacker cho nên không ai dám không đến.
“Không phải chính anh ta, thì là anh ta tìm người khác. Điều tra, điều tra triệt để toàn bộ hacker cùng anh ta có liên quan.” Mộ Thương Nam mệnh lệnh nói.
“Vâng!” Nhiếp Hạo lập tưc lĩnh mệnh.
Xe của Mộ Thương Nam vừa đến bệnh viện của Sở Nhiễm, thì nhìn thấy cửa lớn bệnh viện bị 1 đám phóng viên và quần chúng bao vây rồi.
Anh ta bảo Nhiếp Hạo mở cửa sau, đi đường thông đạo bí mật của khách quý, mới lái được vào bệnh viện.
Trước tòa nhà nội trú, Cung Trạch Vũ và người của anh ta đang đứng.
“Mộ tổng giám đốc không phải đang họp sao? Tốc độ anh đến so với tôi nghĩ còn nhanh hơn!” Cung Trạch Vũ cười lạnh nói.
“Không nhanh sao có thể xứng với khổ tâm của anh? Lái xe là anh tìm được, video là anh phát ra.” Mộ Thương Nam lạnh lùng thốt ra âm thanh của anh ta.
“Tôi có trách nhiệm cho Diệp Phi biết tất cả chân tướng! Mộ Thương Nam, anh sẽ không phủ nhận lái xe đó là chủ ý anh đâm Thiên Tịnh chứ?” Cung Trạch Vũ kêu gào hỏi.
Mặt Mộ Thương Nam cả 1 rừng lạnh, “Tôi sẽ giải thích với Diệp Phi chuyện này, việc giữa vợ chồng chúng tôi, không liên quan đến anh!”
Anh ta cất bước đi tới phòng bệnh của Diệp Phi.
Nhiếp Hạo ở đằng sau Mộ Thương Nam chặn người của Cung Trạch Vũ.
Trong phòng bệnh, Diệp Phi nhìn người đàn ông tiến vào, trên mặt cô không có chút gợn sóng, chỉ là lạnh lùng, giống như nhìn 1 người lạ nhìn anh ta.
“Phi phi” Mộ Thương Nam vài bước đi đến trước mặt Diệp Phi, bàn tay to nắm lấy tay nhỏ của cô, giống như sợ cô trong tay anh ta sẽ tiêu tan bất kỳ lúc nào, nắm thật chặt.
Tay Diệp Phi cố chấp từ lòng bàn tay người đàn ông rút ra, “Anh có phải muốn giải thích với tôi?” Âm thanh của cô lạnh lùng khác thường.
“Nếu như anh giải thích, em nguyện ý tin tưởng tôi không?” Ánh mặt Mộ Thương Nam dán chặt người con gái trước mắt.
Diệp Phi hít sâu 1 hơi,” Tôi chỉ hỏi anh mấy vấn đề, anh nói tôi đều tin.”
“Em hỏi đi, em muốn biết tôi đều sẽ nói với em.” Mộ Thương Nam nói.
“Lái xe là anh thuê?” Diệp Phi hỏi.
“Phải.” Mộ Thương Nam trả lời.
“Là anh bảo anh ta đâm Thiên Tịnh?” Diệp Phi tiếp tục hỏi.
“Phải.” Âm thanh của Mộ Thương Nam thốt ra.
Tim Diệp Phi đột nhiên đau đớn, giống như bị 1 vạn cây kimđâm vào tim cô.
Lái xe là Mộ Thương Nam thuê, đâm Thiên Tịnh, khi cô bị tất cả mọi người hoài nghi cô đẩy Thiên Tịnh, chất vấn cô là hung thủ giết người, anh ta không giúp cô giải thích 1 từ, cứ như vậy để cô bị tất cả mọi người mắng chửi, bị yêu cầu quỳ xuống nhận lỗi với Thiên Tịnh.
Nếu không phải cô kiên cường, cứng đầu không xin lỗi, cô đều có thể bị bức cung!
Lát sau, cô lạnh nhạt cười thành tiếng “Mộ Thương Nam, anh thật có chủng, hại tôi hại đến không thương lượng, lương tâm anh không cắn rứt sao?”