Diệp Phi theo Mộ Thương Nam quay về biệt thự của anh ta, ánh mắt cô lặng lẽ đánh giá người đàn ông, ban nãy ngược Thiên Tịnh ngược sảng khoái, vấn đề là cô bị người đàn ông hôn đại não choáng váng hoàn toàn tỉnh táo, muốn cho cô và đàn ông thêm trận sau nữa, cô không điên!
Cùng lúc xe dừng trong sân biệt thự, cô mở cửa xe bay nhanh xuống, chạy thẳng vào biệt thự, trốn về phòng mình.
Khóa cửa ra vào, khóa cửa sổ, khóa tất cả, dù sao cô không muốn anh ta vào cùng cô thêm trận nữa!
Ánh mắt Mộ Thương Nam rơi vào cô gái nhỏ đang chạy, nghiến răng ken két, mọi hành động của cô đều rơi vào trong mắt anh, rõ ràng phòng anh ta như phòng sói!
Muốn chạy? Mẹ kiếp, anh ta luôn trong trạng thái đạn đã lên nòng, không dễ dàng kiên trì về được tới nhà, cô muốn chạy?
Anh ta bước chân dài, đi tới phòng cô gái nhỏ, ngón tay thon dài gõ cửa gỗ, “Mở cửa!”
“Không mở! Không Mở!” Diệp Phi cướp lời nói, đỉnh đầu đột nhiên đầy hắc tuyến, giống như bọn họ cướp lời thoại của sói xám to và cừu non nhỏ vậy?
“Em không mở, đợi anh vào được rồi, xem anh thu thập em thế nào?” Mộ Thương Nam lạnh lùng nói.
Mắt Diệp Phi đảo đảo, cho anh vào, không phải là bị anh ta thu thập càng tiện sao?
“Cửa tôi khóa rồi, còn móc vào nữa, anh muốn vào như nào thì vào như vậy đi!” Cô đắc ý nói, lần này cô không quên móc dây bảo hiểm.
Cho dù anh ta lấy chìa khóa mở được cửa, cũng không vào được.
Mộ Thương Nam mặt sắt đen xì, quay người đi ra hướng bên ngoài biệt thự, tầng 2 đối với anh ta mà nói không có bất kỳ khó khăn nào, 1 cái tung người nhảy lên sân hiên.
Xuyên qua cửa thủy tinh trên sân hiên, liếc mắt có thể nhìn thấy ngay cô gái nhỏ ở trong phòng, bám lên cửa nghe động tĩnh bên ngoài, cái hình dáng phòng bị anh ta đó tức thì làm anh ta cương đau, không thể chờ đợi ngay bây giờ làm cô đến khi cô cầu xin tha!
Diệp Phi đương nhiên cũng không quên khóa cửa thủy tinh trong này, nhưng ở đây không có dây bảo hiểm, hơn nữa còn là khóa nhận biết vân tay, ngón tay Mộ Thương Nam được nhấn trên thiết bị vân tay ngoài cửa, cửa sân hiên 1 tiếng “kha ba” mở ra.
Diệp Phi nghe thấy hình bóng quay đầu, liền nhìn thấy hình bóng to lớn của người đàn ông đi vào.
Choáng! Cô quên mất cái khóa đó là được lấy dấu vân tay!
“Anh! Anh không được qua đây!” Cô hướng người đàn ông bực tức hét.
Chân dài của Mộ Thương Nam hướng phía Diệp Phi đi tới, 1 tay túm lấy cánh tay cô “Em vừa nãy còn nói anh là chồng em đó, chồng tại sao không thể qua ?”
“Chúng ta sắp ly hôn rồi! Tôi không muốn cùng anh!” Diệp Phi thậm chí đá kèm đạp giẫm lên chân người đàn ông.
Mộ Thương Nam bắt lấy cô gái nhỏ, giống như nhấc 1 con gà đi vào trong phòng tắm, 2 người giày vò nhau toát cả 1 thân đầy mồ hôi, tắm rửa trước rồi hưởng thụ tạo người.
“Còn chưa ly hôn, em chính là vợ tôi, tôi sẽ cố gắng hết sức thực hiện nghĩa vụ của người chồng.” Anh ta lố bịch nói, bàn tay to xé quần áo trên người của cô gái nhỏ.
Âm thanh xé rách quần áo tràn ngập trong lỗ tai Diệp Phi, cô như cây măng mới lột trắng trẻo dịu dàng đứng trước mắt người đàn ông.
“Tôi không cần anh thực hiện nghĩa vụ, anh cút cho tôi!”
“Tuân mệnh, cút ngay lập tức!” Mộ Thương Nam cởi quần áo trên người mình, ôm cô gái nhỏ cút vào trong bồn tắm.
Làn nước ấm áp trượt trên có thể 2 người, bọn họ giống như con cá vướng vào nhau trong bồn tắm.
Môi của Mộ Thương Nam hôn lên cổ cô gái nhỏ, xương đòn , tiếp tục hôn xuống dưới, tìm kiếm đồ ăn anh ta thích nhất.
Tay của Diệp Phi đẩy đầu của người đàn ông, tê tê ngứa ngứa từ giữa răng môi của người đàn ông truyền đến, cô không thích cảm giác này, cảm giác này làm cho cô trầm luân trong cảm giác mà anh ta mang lại, mất đi toàn bộ lý trí của bản thân.
“Không muốn.” Lời nói của cô từ trong cổ họng phát ra, mang theo âm thanh run rẩy.
“Miệng của phụ nữ đều là nói dối, nói không muốn chính là muốn! Bảo bối, từ từ hưởng thụ cảm giác anh mang lại cho em.” Mộ Thương Nam nói.
Chân của anh ta quấn quanh eo cô, không cho cô từ chối, cũng không cho cô phản kháng, nhịn quá lâu rồi, nhịn tiếp thì phế mất.
Diệp Phi khó chịu than nhẹ thành tiếng, may là ở trong bồn tắm, nếu không cô thật sự bị xé nát mất.
Nước khuấy quanh thân thể bọn họ, tràn ra khỏi bồn tắm, cả căn phòng đốt cháy bởi tiếng hít thở nông sâu của 2 người.
Diệp Phi không biết bị người đàn ông giày vò bao lâu, chỉ cảm thấy cổ họng mình hét đến khản đặc, người đàn ông dừng lại lúc nào cô cũng không biết, chỉ nhớ cuối cùng rơi vào 1 mảng tối đen.
Trước mắt cô là ánh mặt trời ấm áp đầy nắng, cô dụi mắt lật người, va vào trong lòng người đàn ông đằng sau.
Cô cảm giác được cánh tay của anh ta ôm lấy eo cô, anh ta từ đằng sau cô bao bọc lấy cơ thể nhỏ nhắn của cô, có 1 lúc như vậy, cô thiếu chút nữa cảm thấy người anh ta yêu là cô!
Mộ Thương Nam cảm nhận được cô gái nhỏ như con mèo trong lòng anh ta động đậy “Tỉnh rồi?”
Nụ hôn của anh ta rơi trên trán cô, vừa muốn ăn môi cô thì nghe thấy cửa bị gõ.
“Mộ tổng giám đốc, kết quả bệnh viện có rồi.” Nhiếp Hạo bẩm báo.
Mộ Thương Nam buông Diệp Phi ra, đứng dậy đi ra khỏi phòng, tiện tay đóng cửa lại, “kết quả ra rồi?”
“Vâng, kết quả hóa nghiệm Thiên Tịnh chính là tiểu thư của Thiên gia.” Nhiếp Hạo nói.
“Công bố kết quả. Nói với Thiên Tịnh, tôi đưa cô ấy đi tới phòng luật sư lấy di sản. Bảo người của phòng luật sư chuẩn bị sẵn.” Mộ Thương Nam nói.
Tất cả đều giống với sắp đặt của anh ta, người đến trộm đổi máu của Thiên Tịnh cho nên Thiên Tịnh trở thành con gái của Thiên gia.
Anh ta quay người trở lại phòng, cô gái nhỏ trong phòng vẫn như cũ cuộn trong chăn, có vẻ như lại ngủ rồi, anh ta không dám kinh động Diệp Phi, nhẹ tiếng đi tới phòng thay đồ thay quần áo.
Lúc rời khỏi phòng ngủ, anh mắt anh ta nhìn cô gái say đắm, hạnh phúc của bọn họ sắp tới rồi!
Tiếng đóng cửa nhẹ nhàng, thấy rõ sự chu đáo của người đàn ông, Diệp Phi mở mắt.
Trong mắt cô 1 mảng tuyệt vọng, Thiên Tịnh được chứng thực là con gái của Thiên gia, Mộ Thương Nam đưa Thiên Tịnh đi lấy di sản, sau đó thì sao?
Sau đó là kết hôn tháng sau.
Ngồi dậy, chăn tơ tằm từ trên người cô trượt xuống, lộ ra trên người cô từng mảng tím xanh, giống như 1 trò cười của cô, người lên giường với anh ta là cô, mà người anh ta kết hôn là Thiên Tịnh.
Cô đứng dậy đi vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt, hơi thở của người đàn ông ở trong phòng, hơi thở hoan ái làm cho cô ghét đến ngạt thở, cho dù cô có thấp kém, cũng sẽ không để bản thân trở thành đồ chơi của đàn ông!
Cô đánh răng rửa mặt xong thì đi đến lớp, trong tin tức điện thoại đã lộ ra ảnh Mộ Thương Nam và Thiên Tịnh đi tới phòng luật sư, hình như là bị người chụp trộm, tin tức lộ ra 1 lát liền bị Mộ Thương Nam gỡ bỏ.
Thiên Tịnh nắm trong tay chìa khóa được khảm ngọc, mắt không dám chớp, nằm mơ cũng không nghĩ tới trở thành tiểu thư danh chính ngôn thuận của Thiên gia thuận lợi như vậy, hơn nữa còn lấy được chìa khóa, đáng tiếc duy nhất là cô ta chưa nhìn thấy di sản bởi di sản phải đợi đến ngày kết hôn của cô ta và Mộ Thương Nam mới nói cho cô ta biết ở đâu.
Có điều chiếc chìa khóa tượng trưng cho quyền lợi và của cải đã nằm trong tay cô ta rồi, cô ta ngồi trên xe nhà mình cười rú lên thành tiếng, Mộ Thương Nam lái xe đi tới công ty rồi, cô ta cũng không cần giả vờ.
Hôm nay quả thật là quá vui, “Ha ha ha, cô, con thật sự trở thành con gái của Thiên gia!”
“Đúng vậy! Đợi con trở thành thiếu phu nhân của Mộ gia thì cho Diệp Phi đi chết!” Thiên Huệ nói, Diệp Phi từ đầu đến cuối là cái gai nhổ không ra của bà ta.
Đột nhiên, mấy chiếc xe hướng bọn họ xông đến, trực tiếp đâm lật xe của bọn họ…