Mục lục
Truyện không tên số 39
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

45281

Mộ Thương Nam ở trong phòng sách xử lý xong việc công ty, bước chân về phòng ngủ của mình, người phụ nữ nhỏ đang bị nhốt trong phòng ngủ của anh ta.

Diệp Phi cuối cùng đợi được người đàn ông đến rồi, cô bước mấy bước qua đó, “ Tôi nói cho anh, tôi chạy đi là muốn chứng minh tôi là trong sạch! Tôi không làm tổn thương Mộ Dã và mẹ anh.”

Mặt Mộ Thương Nam không chút gợn sóng, không ai có thể nhìn hiểu đáy mắt sâu kín như bưng của anh ta, “Em bỏ trốn còn bỏ trốn có lý ? Quy tắc cũ, em bỏ trốn tôi trừng phạt em!”

Khóe môi Diệp Phi co rút mạnh, 1 nắm đấm nện lên đầu người đàn ông, “Anh con mẹ nó ngoài loại việc này trong đầu anh không còn việc khác? Chỗ này của anh đều chứa phim người lớn sao?”

Mộ Thương Nam không thèm nhìn người phụ nữ nhỏ lấy 1 cái, “ Tôi chứa phim người lớn của người khác làm cái lông, trong này chứa đều là phim người lớn của em, biểu tình và động tác có thể khoanh có thể chỉ.”

Diệp Phi chỉ thiếu bị người đàn ông chọc tức đến thổ huyết, khoanh chỉ cái đầu anh, tại sao lời nói gì từ trong miệng anh ta nói ra đều có thể nghe thành ý khác.

“Khoanh, chỉ, anh tự mình đi! Tôi nói tôi là trong sạch, anh rốt cuộc nghe thấy chưa?” Cô bực tức hét lên.

“Tôi chỉ nhớ lần đầu tiên của em là của tôi, em rời khỏi tôi 5 năm, đến bây giờ vẫn trong sạch?” Ngón tay Mộ Thương Nam kẹp lấy cằm của người phụ nữ nhỏ, nghi ngờ hỏi người phụ nữ nhỏ.

“Cút! Tôi trong sạch hay không trong sạch, liên quan gì đến anh?” Đỉnh đầu Diệp Phi vạch ra 1 đống vạch đen, cô nói là trong sạch này sao?

Đầu mày Mộ Thương Nam trầm xuống, “Bảo bối, không giảng đạo lý cũng phải có mức độ, là em nói em muốn chứng minh mình trong sạch, tôi hỏi, em lại nói không liên quan tới tôi, nếu đã không liên quan, thì em cứ thành thật mà ở đây đi.”

“Tôi nói trong sạch, không phải trong sạch này! Tôi nói là, không phải tôi đánh bị thương Mộ Dã!” Diệp Phi tức đến dậm chân.

Hình dáng người phụ nữ phát điên, giống hệt 1 con mèo nhỏ chịu kích động, Mộ Thương Nam không bỏ qua từng biểu tình của người phụ nữ nhỏ, nhất cử nhất động của cô đều có thể thu hút tầm nhìn của anh ta.

“Việc này có video, trừ phi em thật sự tìm được chứng cứ so với video có lợi hơn! Nếu như trong sạch này tạm thời chứng minh không được, vậy thì chứng minh trong sạch kia của em trước.” Mộ Thương Nam nói.

“Tôi nhất định sẽ tìm ra chứng cứ, tôi thích Mộ Dã như vậy, cho dù tôi có điên, tôi cũng sẽ không làm tổn thương tới Mộ Dã!” Diệp Phi nói.

“Tôi sao lại cảm thấy không giống nhỉ? Không phải nói yêu nhau yêu cả đường đi sao? Em thật sự yêu con trai tôi , tại sao hận tôi như vậy? Cái này không khoa học!” Mộ Thương Nam nói.

Cổ họng Diệp Phi 1 trận tanh ngọt, cô dám cá mình sớm muộn cũng bị Mộ Thương Nam chọc tức chết, lông mày cô cong lên, “Chưa nghe nói con dâu yêu chồng mình còn phải thuận tiện yêu luôn bố chồng mình, cái này rất khoa học.”

Mặt Mộ Thương Nam lập tức lạnh, “Diệp Phi! Em con mẹ nó dám nói lại lần nữa!”

“Chưa nghe nói con dâu phải yêu bố chồng mình! Sao nào? Tôi nói rồi!” Diệp Phi hét to nói, đuôi mắt khắc sâu mấy chữ, ‘Có giỏi thì anh cắn tôi đi! Tức chết anh!’

Môi Mộ Thương Nam mím thành đường thẳng, cô cho rằng anh không dám cắn cô sao?

Anh ta cúi đầu cắn lên môi người phụ nữ nhỏ, cắn mạnh 1 cái, bảo đảm cô ghi nhớ đau như nào, “Tôi cắn rồi, có giỏi thì cắn lại đi!”

Diệp Phi tức phát điên, cô nếu như cắn lại, mẹ nó chứ, không phải là cô hôn anh ta rồi!

“Đều là người hơn 50 kg, anh có thể trưởng thành hơn chút không?”

“Tôi là đàn ông trưởng thành, điểm này em dùng qua, em biết. Tôi không cần chứng minh độ trưởng thành của mình. Nhớ kỹ, em bây giờ là nghi phạm, không có tư cách mặc cả với tôi, tôi sẽ không buông tha hung thủ hại con trai tôi.” Mộ Thương Nam nói.

“Anh không cảm thấy kỳ lạ sao? Vết thương trên ngực Thiên Tịnh? Tại sao trong video không có tôi cào Thiên Tịnh, nhưng cô ta lại bị thương? Nhiều điểm đáng nghi như vậy, anh vẫn kiên trì tôi là hung thủ? Anh bắt tôi không thả, chính là thả hung thủ thật sự! Tôi muốn đi bệnh viện thăm Mộ Dã, nó bị người ta hạ độc 1 lần thì có thể có lần thứ 2, sau đó không biết dùng cách gì lại đổ việc hạ độc lên người tôi.

Tôi có cách tránh mọi việc này, làm cho người hại Mộ Dã không thể hại Mộ Dã nữa!” Diệp Phi nói.

“Cách gì?” Mộ Thương Nam hỏi.

“Tôi đi chăm sóc Mộ Dã, mọi loại thuốc của nó, tôi đến kiểm tra! Nếu tôi tự tay đưa thuốc cho Mộ Dã còn có vấn đề, anh có thể giết tôi bất kỳ lúc nào!” Diệp Phi nói to.

Ánh mắt Mộ Thương Nam thu lại, “ Nếu có người lại giá họa cho em, em như vậy ngay đến cơ hội lật ngược cũng không có rồi.”

Diệp Phi nghe xong ngây người, chẳng lẽ Mộ Thương Nam lo lắng cô lại bị người khác giá họa?

“Nhưng tôi càng lo lắng an toàn của Mộ Dã! Anh cho tôi đi đi. Anh nghĩ mà xem, nếu tôi là hung thủ thật sự, tôi khẳng định không thể hại Mộ Dã nữa đúng không? Nếu tôi không phải hung thủ, mọi loại thuốc đều là tôi kiểm tra, tôi không tin người hại Mộ Dã đó còn dám động tay!”

Sắc mặt Mộ Thương Nam trầm xuống, “Đối với em mà nói có chút mạo hiểm, có điều, nếu như em đã muốn chăm sóc Mộ Dã, tôi suy nghĩ 1 chút.”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Diệp Phi cuối cùng có nụ cười, suy nghĩ 1 chút chính là có cơ hội rồi!

“Không cần suy nghĩ nữa! Cách tôi nói đối với anh và Mộ Dã không có bất kỳ rủi ro nào!” Tay cô túm lấy cánh tay của người đàn ông.

“Tôi đang suy nghĩ, nếu tôi đồng ý em, em nên cho tôi lợi ích gì?” Mộ Thương Nam bật chữ ra khỏi khóe môi.

Mặt Diệp Phi co rút, người đàn ông đáng chết, hóa ra nghĩ là cái này.

“Nhiều nhất, nhiều nhất hôn anh 1 chút, chỉ 1 chút, cái khác khỏi nghĩ!” Cô hung hăng trừng người đàn ông 1 cái, vì Mộ Dã, cô liền cống hiến 1 cái hôn của mình vậy.

“Được, đến đi!” Mộ Thương Nam đứng thẳng lưng, đợi người phụ nữ tặng hôn.

Trong đầu Diệp Phi là vô số con ngựa chạy như điên, người đàn ông khốn kiếp, anh ta không biết mình cao bao nhiêu sao?

Cô kiễng mũi chân, mới có thể đủ tới môi người đàn ông nhưng cô trọng tâm không vững vì để giữ được thăng bằng, không thể không dựa vào thân người đàn ông.

Mộ Thương Nam nhắm mắt hưởng thụ người phụ nữ đưa đến đôi môi, đôi môi mềm mại thơm tho làm cho anh ta ăn rồi liền không muốn buông ra, người phụ nữ nhỏ vừa hôn 1 cái liền muốn bỏ chạy, cánh tay anh ta giam cầm eo người phụ nữ nhỏ, thu lại quyền chủ động của mình.

Hồi lâu, Diệp Phi thiếu khí đến đứt hơi mới được người đàn ông buông lỏng.

Ánh mắt Mộ Thương Nam nhìn đôi môi bị anh ta ăn sưng vù của người phụ nữ, khóe môi cong lên 1 độ cong.

Ngón tay anh ta sờ môi người phụ nữ, “Thực ra vừa nãy đang nghĩ, em đi chăm sóc Mộ Dã, vậy thì lợi ích tôi có thể đạt được là, bớt thuê 1 người y tá, có điều em tặng đồ đến cửa cho tôi ăn, tôi cố mà chấp nhận vậy.”

Diệp Phi tức đến cạn lời, lợi ích anh ta nghĩ tới là anh ta bớt được 1 phần tiền y tá?

“Mộ Thương Nam! Anh cút!” Cô tức hét lên, nhấc chân đạp lên đùi người đàn ông.

Mộ Thương Nam cười nhẹ thành tiếng, “Tôi mới không nói cần, là em đưa.”

Mắt Diệp Phi nhắm lại 1 lát, cố gắng thở đều đặn khí của mình, “ Đưa điện thoại cho tôi! Tôi cần điện thoại, nếu không có việc gì, tôi sao liên lạc được với anh bất kỳ lúc nào?”

Cô đưa tay tìm người đàn ông đòi điện thoại của cô.

Ánh mắt Mộ Thương Nam trầm xuống, “ Hóa ra chăm sóc Mộ Dã là giả, muốn điện thoại là thật!! Em muốn điện thoại để liên lạc với Cung Trạch Vũ? Nằm mơ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK