“Học trưởng vì sao lại lừa em?” Diệp Phi hỏi yếu ớt, anh trai duy nhất trên thế giới này đối tốt với cô cũng rời bỏ cô, thích Thiên Tịnh.
Tay người đàn ông kẹp chặt cằm cô, nếu không đầu cô đập loạn trong lòng anh ta, giọng anh khàn khàn trên đầu cô, kèm theo cơn giận dữ vô cùng tận.
“Để ý Cung Trạch Vũ như vậy sao? Người em yêu là anh ta?” Tim anh ta giống như là bị ai xé, không ai thích phụ nữ ghen tị, mà anh ta đáng chết lại muốn cô ghen tị.
Cung Trạch Vũ tìm Thiên Tịnh, cô ta lấy sống lấy chết uống rượu, đau lòng chuốc say bản thân, tin tức anh ta và Thiên Tịnh kết hôn truyền tới, nhưng cô ta lại giống như người không có việc gì, hoàn toàn không để tâm chuyện này.
Có thể nhìn thấy Diệp Phi đối với tình cảm của anh ta có bao nhiêu rồi?
Diệp Phi say rượu hoàn toàn không biết bản thân đang trong lòng dã thú nguy hiểm như nào, rượu đã kiểm soát toàn bộ thần kinh cô, cô chỉ như cái máy lặp đi lặp lại tên của học trưởng.
Người đàn ông thật sự bị chọc tức đến phổi muốn nổ tung rồi, cô sao lại nói với anh, người cô thích là Cung Trạch Vũ?
Nha đầu thối, em thẳng thắn cho tôi biết như vậy, thật sự tốt không? Tôi muốn cho em thấy cái giá của việc thẳng thắn.
Anh ta cúi đầu hôn lên môi người phụ nữ, chặn miệng cô, không cho cô bất kỳ cơ hội nào phát ra âm thanh, tùy ý chiếm lấy khoang miệng của cô, khuấy động nước bọt của cô.
Miệng Diệp Phi bị chặn, mọi âm thanh của cô đều biến thành tiếng thút thít bị người đàn ông hút vào trong khoang miệng anh ta.
Cô bị anh lột sạch sẽ, da thịt cô tiếp xúc với da thịt nóng bỏng của người đàn ông.
Mặc dù bị đè làm cô thở không nổi, có điều ôm bảo bối to lớn ấm áp như này vẫn rất thoải mái.
Cô như con cá dính dưới thân người đàn ông, muốn tìm vị trí thích hợp thoải mái để ngủ.
Tay người đàn ông giữ lấy chân người phụ nữ, trên trán ra rất nhiều mồ hôi, nha đầu thối không biết nặng nhẹ cọ vào anh ta, chỉ thiếu cọ anh ta đến bành trướng lên.
Anh ta không lỡ dở thời gian nữa, trực tiếp chiếm lấy người phụ nữ.
Diệp Phi khó chịu đánh lên lưng người đàn ông, anh ta từ trước đến nay không phải là cô có thể chịu đựng được.
Lúc sau cô mới thích nghi được người đàn ông, cảm giác tán huyết mòn xương khiến thần kinh toàn thân cô kêu gào muốn nhiều hơn nữa.
Sâu trong cổ họng người đàn ông thoát ra tiếng buồn bực, cô vĩnh viễn là bến cảng thoải mái nhất của anh ta.
Ánh mặt trời rọi vào trong phòng, chiếu lên 2 hình nhân đang quấn lấy nhau ở trên giường, âm thanh ái muội quanh quẩn rất lâu trong phòng.
Khi mặt trời chiếu vào trong phòng, Diệp Phi vò cái đầu đáng yêu của mình, cảm giác say rượu thật sự rất không tốt, cô chỉ là say rượu nên đau chân sao? Rất kỳ lạ, cô động đậy chân 1 chút, đều ê ẩm.
Trong đầu đột nhiên hiện lên những kí ức còn sót lại, giống như, đại khái, cô nhìn thấy Mộ Thương Nam rồi, sau đó cùng anh ta làm cả 1 đêm.
Anh ta quay về bắt nạt cô rồi?
Cô kích động ngổi dậy, rất muốn giết người đàn ông. Chăn từ trên người cô trượt xuống, cô thấp đầu nhìn thấy cơ thể mình mặc đồ ngủ tử tế, hoàn toàn không có hình dáng lăn lộn cùng đàn ông.
Nằm mơ?
Mẹ nó! Khuôn mặt cô đỏ ửng, say rượu hóa ra sẽ nằm mơ mộng xuân, trong mộng lại còn đạt cực khoái?
“Diệp Phi, bạn dậy chưa?” Thủy Tinh đẩy cửa hỏi, cô hít hít cái mũi “Phòng bạn có mùi gì vậy?”
“Vừa tỉnh, vẫn chưa mở cửa sổ thông gió. Thủy Tinh, đêm qua, cái đó, có người đến sao?” Diệp Phi úp mở hỏi.
“Người? Không có a, không có ai đến, chỉ có 3 người chúng ta. Bạn hẹn người khác đến à?” Thủy Tinh hỏi.
“Không phải, không ai đến thì tốt, mình dậy ngay.” Diệp Phi đặt trái tim vào bụng, không ai đến thì tốt, tức là, đêm qua chỉ là 1 giấc mộng xuân, cô không cần uống thuốc tránh thai rồi.
“Ừ, George cho người đi mua đồ ăn sáng rồi, chúng ta ăn xong rồi đi đến lớp. Bạn nhanh lên.” Thủy Tinh nói rồi quay người rời đi.
Diệp Phi dậy đi nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt, chân đau ê ẩm làm cô đứng không vững, nếu không phải toàn thân là đồ ngủ sạch sẽ chỉnh tề, nếu không phải Thủy Tinh nói không ai đến, nếu không phải Mộ Thương Nam vẫn đang ở nước ngoài, cô thật sự phải cảm thấy tối qua không phải là mơ.
Cô đánh răng rửa mặt xong liền xuống lầu tìm Thủy Tinh ăn cơm, sau đó ngồi xe của George đi học.
Trong trường học, Thiên Tịnh khoe khoang châu báu các loại của Cung gia cho cô ta, chỉ thiếu mỗi nước đuôi vểnh lên trời.
“Làm sao a, Cung học trưởng và Mộ tổng giám đốc đều nói không phải mình không cưới, mình rốt cuộc nên chọn ai đây?” Thiên Tịnh bày ra khuôn mặt khó xử.
“Thiên Tịnh, bạn thật là tốt số, đàn ông đỉnh cao của nước zh đều theo đuổi muốn cưới bạn!” Vương Ngọc lập tức vỗ mông ngựa Thiên Tịnh.
“Cái gì mà tốt số, mình thấy là Thiện Tịnh quá xuất sắc mới được nhiều người như vậy theo đuổi!” 1 nữ sinh khác lập tức lấy lòng nói.
“Đúng đúng, mình cũng ý này, chính là Thiên Tịnh quá tốt mới được nhiều người như vậy thích!” Vương Ngọc lập tức sửa lời.
Ánh mắt Thiên Tịnh nhìn Diệp Phi,”Em họ, em đừng đau lòng, đợi chị kết hôn rồi, người đàn ông còn lại, chị sẽ giới thiệu cho e, chị tin chị mở lời vẫn là có trọng lượng, chị sẽ giúp em xin người còn lại lấy em!”
Lời lăng mạ không chút che đậy, làm cho ai cũng đều biết Diệp Phi chỉ xứng với đồ thừa của Thiên Tịnh.
Diệp Phi cười lạnh thành tiếng, “đều là thứ tôi không cần, cô thích thì nhận lấy, thứ mà tôi vứt đi từ trước tới nay sẽ không nhặt lại. Chẳng lẽ giữ lại đón thanh minh?”
Khuôn mặt Thiên Tịnh co rút,”Bỏ đi , tôi biết cô bị đá, lại nhìn thấy bọn họ thì đau lòng, về sau tôi giới thiệu cho cô 1 quý công tử.”
“Dựa vào cái gì nói Diệp Phi bị đá? Rõ ràng là Diệp Phi không cần!” Thủy Tinh la to.
“Mới không phải! Là Cung học trưởng đá Diệp Phi!” Vương Ngọc lập tức chống đỡ cho Thiên Tịnh.
“Đều làm ồn gì vậy? Không học bài?” Mộ Ly đi vào lớp học.
Diệp Phi nhìn thấy yêu nghiệt đi vào, ánh mắt hung hăng trừng anh ta, cô mới quay về nước zh, anh ta cũng theo đến rồi.
“Giáo sư, chúng em đang thảo luận là Cung học trưởng đá Diệp Phi hay là Diệp Phi đá Cung học trưởng.” Vương Ngọc nói.
Đuôi mắt Mộ Ly hất lên,”Cái này dễ thôi, bảo Cung Trạch Vũ trả lời 1 chút không phải được rồi sao?”
Anh ta nói rồi lấy điện thoại ra, gọi điện cho Cung Trạch Vũ, bảo Cung Trạch Vũ qua đây.
Môi Diệp Phi mím thành đường thẳng, Mộ Ly đáng chết thật là sợ thiên hạ không loạn!
Cung Trạch Vũ bị gọi đến phòng học, “Anh tìm tôi có việc gì?”
Anh ta có chút bất ngờ, Mộ Ly sẽ tìm anh ta, còn nói có việc liên quan đến Diệp Phi.
Mộ Ly nghiền ngẫm ngồi trên ghế giảng bài,”Học sinh của tôi đều hiếu kỳ, là anh đá Diệp Phi hay Diệp Phi đá anh! Phiền anh trả lời 1 chút.”
Thiên Tịnh vài bước đi tới bên cạnh Cung Trạch Vũ,”Học trưởng, em biết anh vẫn luôn cảm thấy có lỗi với Diệp Phi, có điều chúng ta mới là thật lòng yêu nhau, chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng, anh nói có phải không?”
Diệp Phi ngay lập tức hiểu ý của Thiên Tịnh, Thiên Tịnh cố ý nói 2 câu cùng nhau, mà Cung Trạch Vũ chỉ cần nói phải chính là thừa nhận cả 2 câu!
“Không cần cảm thấy có lỗi với em, anh đưa em nhẫn đính hôn em chưa từng đeo qua , cũng chưa từng đồng ý lời cầu hôn của anh, cho nên, anh và em chưa từng có quan hệ, cái này trả lại anh.”
Cô lấy ra hộp nhẫn trả lại Cung Trạch Vũ.
“Phi Phi xin lỗi, nhẫn xem như anh bồi thường em. Thiên Tịnh, chúng ta đi, anh tìm em có việc.” Cung Trạch Vũ kéo Thiên Tịnh đi ra khỏi phòng học.
Cả lớp 1 mảng choáng váng, rõ ràng là nói Cung Trạch Vũ đá Diệp Phi mới bồi thường cho cô ta,” Diệp Phi, nghe thấy chưa, cô bị đá đó!” Vương Ngọc lập tức nói.