Mục lục
Xuyên Sách Thành Pháo Hôi, Chống Lại Mệnh Xui Xẻo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bảy giờ tối, Đường Niệm Niệm lái xe tới kho hàng, Bát Ca và đám thuộc hạ đã đứng đợi sẵn, hỗ trợ dọn máy làm vớ lên xe, chỉ để vừa hai mươi máy.

“Bốn ngày sau mang đến.”

Đường Niệm Niệm tính toán thời gian, có lẽ bốn ngày là sửa xong.

“Đã có rất nhiều người tới hỏi, đặt trước ba mươi chiếc.”

Bát Ca cười tới nỗi không khép được miệng, cái này còn kiếm nhiều hơn cả chợ đen, không uổng công sức mà.

“Cô gái à, ngày mai tôi lại tới Hàng Thành thu máy làm vớ.” Bát Ca nói ra kế hoạch của ông ta.

“Anh phải nhanh chóng lên, những người khác cũng đang nhìn chằm chằm vào miếng thịt mỡ này đấy.”

Đường Niệm Niệm nhắc nhở, người biết sửa máy làm vớ không phải chỉ có mỗi mình cô, người đầu tiên cải tiến máy làm vớ trước đây chính là một sư phụ ở Chư Thành.

Thứ Hoa Quốc không thiếu nhất chính là nhân tài, cô không giỏi hơn những người đó, mà chỉ là đi trước vài năm.

“Máy làm vớ do những người khác cải tiến, tôi có xem thử rồi, một ngày chỉ có thể dệt được bốn năm chục đôi, không nhiều bằng chúng ta.” Bát Ca vô cùng tin tưởng.

Máy làm vớ do Đường Niệm Niệm cải tiến có thể dệt được sáu bảy chục đôi với một ngày, hiệu suất cao hơn những người khác, đây là lợi thế của ông ta, nhưng người khác không thể cạnh tranh lại.

“Anh cứ xem sao mà làm!”

Đường Niệm Niệm không can thiệp vào chuyện đó, cô chỉ phụ trách cải tiến.

“Cô bé à, có còn nhớ lần trước tôi nói với cô về hung thủ của vụ án liên hoàn không? Đã bị bắt rồi, chính là nhân viên dọn vệ sinh, mẹ nó, tên lùn khốn khiếp đó bị bệnh tâm thần mà!”

Bát Ca đột nhiên nhắc tới hung thủ bi3n thái Hà Pháp Thắng, ông ta có nhiều nguồn tin, biết nhiều hơn người bình thường.

“Gã vẫn chưa bị bắn chết sao?” Đường Niệm Niệm khẽ nhíu mày, loại hung thủ phạm tội tày trời như vậy, không phải nên lập tức xử án tử hình rồi chứ?

Sao vẫn còn sống?

“Bắn chết cái rắm! Tên khốn này có một người em họ là chủ nhiệm của Cát Vĩ Hội, không thể lấy mạng, cho nên đã đưa gã vào trong bệnh viện tâm thần, ngày ngày được ăn ngon ngủ khỏe, còn sống thoải mái hơn cả địa chủ!”

Bát Ca cười lạnh, vẻ mặt châm biếm.

Bầu không khí lập tức lạnh xuống, Bát Ca và thuộc hạ đều không khỏi rùng mình, kính sợ nhìn cô.

Chỉ trong nháy mắt ban nãy, cô gái này giống như muốn giết người vậy.

Bát Ca càng thấy may mắn, buổi tối hôm đó trong rừng cây, chắc bà cô đang vui vẻ cho nên mới nương tay với ông ta.

“Công an không đấu lại Cát Vĩ Hội sao?” Giọng điệu của Đường Niệm Niệm không vui.

Rõ ràng Ngụy Chương Trình đã nói với cô, nhất định sẽ khiến Hà Pháp Thắng phải nhận án tử hình, hiển nhiên là bây giờ công an lại thua Cát Vĩ Hội.

Bát Ca hừ một tiếng, chế giễu nói: “Những người trong bang Cát Vĩ Hội đều là kẻ điên, thậm chí còn ra tay với cả phụ nữ và trẻ em, công an cũng phải dìu già dắt trẻ, không dám cứng rắn đối đầu với những kẻ điên đó.”

Ông ta còn nói thêm: “Chủ nhiệm hiện tại của Cát Vĩ Hội chính là em họ của Hà Pháp Thắng, tên là Hà Chí Thắng, tên khốn này chuyện ác nào cũng làm, hại không ít người!”

“Vậy hiện tại hung thủ kia đang ở bệnh viện tâm thần sao?” Đường Niệm Niệm hỏi.

“Đúng vậy, Hà Chí Thắng đã chào hỏi, để anh họ được ở một phòng riêng, được hầu hạ ăn ngon uống tốt.” Bát Ca tức giận nói.

“Không liên quan tới chúng ta, bớt lo chuyện người ta, sống lâu hơn!”

Vẻ mặt Đường Niệm Niệm hững hờ, Bát Ca nghẹn họng, ngượng ngùng cười nói: “Không sai, tự lo chính mình là được rồi.”

“Đi thôi!”

Đường Niệm Niệm lên xe, đóng sầm cửa xe, khởi động xe rồi lái đi, nhanh chóng biến mất trong màn đêm.

Bát Ca và các anh em khóa cửa lớn kho hàng lại, ai về nhà nấy.

Tối hôm nay, Chư Thành vô cùng yên tĩnh.

Nhưng vẫn còn nơi sáng đèn, chính là Cục công an.

Người trong đội cảnh sát hình sự đều đang có mặt, có cục trưởng, sắc mặt ai nấy đều khó coi, đặc biệt là Ngụy Chương Trình, đen hơn cả than.

“Chính cô gái như hoa như ngọc đều bị tên khốn kia giết hại, bây giờ tên khốn đó vẫn còn sống, lại được ăn ngon ngủ khỏe, làm sao chúng ta có thể xứng với huy chương trên vai chứ? Làm sao chúng ta có thể xứng với sự tin tưởng của nhân dân dành cho chúng ta, lãnh đạo, ông hãy nói cho tôi biết, tôi nên giải thích thế nào với người dân đây?”

Ngụy Chương Trình gào lên với cục trưởng, không hề nể mặt lãnh đạo.

Những người khác muốn khuyên anh ta, nhưng không ai dám, Ngụy Chương Trình của lúc này đã tức giận tới mức nổi cả gân xanh trên trán, trông vô cùng đáng sợ.

“Đồng chí Ngụy à, cậu bình tĩnh một chút!” Cục trưởng cũng đen mặt, vừa rồi nước miếng của Ngụy Chương Trình đều phun hết lên mặt ông ta.

Chẳng lẽ ông ta không muốn thả người ư, ông ta cũng chỉ làm việc dựa theo chỉ thị phía trên, ông ta còn cách nào nữa chứ?

“Bình tĩnh không nổi, tôi hổ thẹn với lương tâm, nhắm mắt lại sẽ nghĩ tới chín người bị hại kia, tôi không thể nào yên lòng được!”

Ngụy Chương Trình hét khàn cả giọng, hai mắt đỏ bừng.

Anh ta biết lãnh đạo có nỗi khổ của lãnh đạo, nhưng anh ta rất tức giận, vì sao lại để cho tên phạm nhân bi3n thái như Hà Pháp Thắng được sống, rõ ràng nên lập tức bắn chết!

Anh ta vẫn còn tức vì lãnh đạo cứ kéo dài, nếu như nghe theo lời anh ta, đưa tới tòa án ngay trong ngày hôm đó, ngày hôm sau mở phiên tòa thẩm phán, tuyên bố xử án tử hình, hiện tại Hà Pháp Thắng đã là một xác chết.

Nhưng cục trưởng lại nói phải làm theo trình tự, cứ dây dưa, khiến cục diện trở thành như bây giờ.

“Ông đây muốn nghỉ phép!”

Ngụy Chương Trình xoay người rời đi, cũng không nói nghỉ mấy ngày, cục trưởng lại càng không dám nói gì, cả đội cảnh sát hình sự còn phải dựa vào Ngụy Chương Trình chống đỡ, ông ta không dám đắt tội cụ tổ này.

Mẹ nó, ông ta là cục trưởng mà còn hèn nhát hơn ai nữa!

Cái đcmn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK