Mắt Nhậm Khanh Khanh trông mong nhìn hắn, trong lòng muốn người nhanh lên,cắn môi nhìn chằm chằm động tác của hắn.
Sau khi mang thai vú lại căng to hơn nhiều, căng phồng một khối được bọc trong yếm, hai núm vú đã thấm ra sữa, tạo thành một mảnh ướt át.
Tiêu Thừa duỗi tay vân vê viên vú nhòn nhọn, nói: “Tự mình cởi.”
Trên mặt nàng tuy hồng vì thẹn, nhưng ngoan ngoãn nâng tay lên đem yếm cởi bỏ, hai luongf vú no đủ nhảy ra ngay lập tức.
Hầu kết hắn khẽ nhúc nhích, dùng đầu ngón tay cạo cạo viên núm vú đang tiết ra sữa, nhẹ ngậm ở trong miệng, nói: “Không tồi, càng ngọt hơn”
Đôi tay Nhậm Khanh Khanh nắm lấy hắn tay, khát cầu nhìn hắn. Hắn gãi không đúng chỗ ngứa như vậy, bên trong trướng sữa làm nàng đau muốn chết.
Tiêu Thừa bật cười một tiếng, lúc này như tôn quý gục đầu xuống, nhẹ nhàng ngậm lấy núm vú đang cứng đỏ.
Núm vú vừa mới bị hắn bao bọc trong miệng, nàng đã phát ra tiếng hừ: “Ưm ……”
Chẳng được bao lâu, lại không hài lòng, sao hắn chỉ Liếm viên núm vú, sữa đang muốn được mút ra…
Nhậm Khanh Khanh nóng nảy, hàm hồ thúc giục hắn: “Hút đi—— mau hút.”
Trong âm thanh của nàng mang theo vẻ gấp gáp, đủ thấy là bị làm cho nửa vời, cực kỳ khó chịu.
Lúc này Tiêu Thừa mới dùng lực, giữa lấy một bên bóp ra hút vào trong miệng. Âm thanh mút mát tràn ra, không ngừng nuốt xuống.
Nàng thật sự là bị căng lâu rồi, sữa sung túc, uống một bên hồi lâu, nhưng chưa chờ hắn hút xong, nàng lại giục hắn ăn bên khác. Tiêu Thừa chỉ đành lại đổi một bên, sau đó đơn giản lao lực bóp hai bên núm vú lại với nhau, há to miệng cho cả hai viên đầṳ ѵú vào trong.
Nhậm Khanh Khanh ấn đầu nam tử, thoải mái rên hừ hừ: “Ư…… A, Nguyên Hạc……”
Hắn cắn một miếng vào núm vú lấp lánh nước, nhổ ra hỏi nàng: “Làm sao? Gọi ca ca làm gì?”
Nàng chớp chớp mắt, trong mắt còn chưa tỉnh táo, chỉ là không bằng lòng khi hắn dừng lại, hờn dỗi: “Tiếp đi, còn nữa.”
Hắn nhẹ vỗ xuống vú sữa, chỉ đánh làm theo lời nàng tiếp tục ăn.
Hắn ăn ăn, cảm thấy nàng bắt đầu vặn người. Sợ đè hài tử nặng, nàng dựa ở trên giường, Tiêu Thừa ở bên cạnh thò lại gần ăn vú. Nhưng chân nữ tử này bỗng nhiên quấn lên eo hắn, khó nhịn mà cọ.
Tiêu Thừa duỗi tay xoa nhũ thịt tuyết trắng, lưu lại dấu tay màu hồng, nói: “Lại dâʍ ɖu͙©?”
Hắn chưa muốn làm nàng, mà nàng lại không nhịn được trước.
Nhậm Khanh Khanh đỏ mặt đánh hắn, thẹn thùng nói: “Chàng nằm xuống đi”
Hắn nhướng mày, buông vú ra nằm xuống một bên, giây tiếp theo, nàng đã khóa ngồi trên người hắn, chân tâm cùng côn th*t thẳng đứng khảm vào nhau, đôi mắt sung sướng nheo lại.
Thấy hắn cười như không cười nhìn nàng, nàng đã dùng tay nhỏ giữa hai bầu vú đưa đến bên môi hắn, nhẹ nói: “Ăn đi.”
Tiêu Thừa kêu rên, không khách sao đem núm vú ăn đến trong miệng, dùng sức Liếm mút, giống như muốn hết sạch sữa ở bên trong.
Tiểu phụ nhân ở trên người thế mã chậm rãi cưỡi lên hắn ma sát, được côn th*t của hắn cọ vào chân tâm, cũng giải cơn ngứa.
Sữa uống hết, Tiêu Thừa giơ tay xoa xoa dòng sữa còn lại bên khóe môi, nhéo nhéo bầu thịt vú, nói: “Đây là nàng muốn?”
Chỉ mới ba ngày không ăn vú mà nàng đã n*ng như vậy.
Nhậm Khanh Khanh hơi hơi nâng mông, thở dốc: “Ừm…… Ta muốn……”
Tình dục của thai phụ vốn tăng vọt hơn nhiều, xưa nay còn có thể dùng vắt ra, đây là đã cách ba ngày, tiểu huyệt thật sự rất ngứa. Ai ngờ Tiêu Thừa buồn bã nói: “Không được, thân nàng mang thai, nhẫn nhịn năm tháng.”