Hạ Sơ cười với Phương Thê, sau đó nói: "Mình là Hạ Sơ."
"Xin chào, không biết cô tìm tôi có chuyện gì?"
Phương Thê với một bộ mặt lạnh nhạt.
Đối với người xa lạ lạnh nhạt điểm này, cô vẫn không có thay đổi.
Người trước mắt này chính là người xa lạ, cho nên cô tự nhiên sẽ không biểu hiện ra mặt chân thật của mình.
"Mình đã về nhiều ngày, thường nghe Trụ nhắc tới bạn, cho nên muốn gặp bạn một lần."
Kỷ xảo của Hạ Sơ là tính nhắc đến Doãn Văn Trụ.
Phương Thê đương nhiên sẽ nghe được ý tứ trong lời nói của cô ta, nhưng mà đối với việc Doãn Văn Trụ thấy Hạ Sơ lại chưa bao giờ cùng mình nhắc tới, trong lòng cũng cảm thấy khó chịu.
Đối với người nào cũng vậy, tình yêu đều là ích kỷ.
Trong thế giới hai người, cũng sẽ không cho kẻ thứ ba nhúng tay vào.
Cho nên cô ta tới để thị uy với cô sao?
Đã như vậy, Phương Thê cũng không muốn yếu thế nữa, thản nhiên nói: "Thật trùng hợp, lúc tôi nghe Trụ nói về cô, cũng muốn gặp mặt một lần."
Cô không biến sắc liền đem lời nói đẩy trở về.
Hạ Sơ sửng sốt, xem ra người đàn bà này cũng không đơn giản.
Nhưng xem trong tài liệu, Doãn Văn Thận nhưng bây giờ giống như rất ưa thích Cô.
Chẳng lẽ người đàn bà này tâm kế sâu đến vậy, ngay cả lão hồ ly Doãn Văn Thận cũng nhìn không ra?
Có vài người sẽ lấy điều kiện của chính mình đi cân nhắc người khác, Hạ Sơ vừa vặn là người như vậy.
Đương nhiên cô sẽ không hiểu Doãn Văn Thận tại sao lại thích Phương Thê?
"Chúng ta thật là có mấy phần giống nhau?"
Hạ Sơ cười một tiếng, lại dời đi đề tài, "Chỉ là bạn đừng hiểu lầm, Trụ, nhất định không phải bởi vì như vậy mới cưới bạn."
Ngoài miệng thì nói không có, nhưng ý tứ trong đó ai cũng nghe được rõ ràng.
Phương Thê biết cô ta đang thị uy với mình.
Nhưng nói cho cùng, lúc này cô mới là chủ chân chính.
Xem như hai người họ quen biết nhau sớm, nhưng chính cô ta đã bỏ đi rồi.
Bây giờ trở về, cũng chẳng qua chỉ là người thứ ba.
"Vậy sao? Tôi lại cảm thấy chúng ta không hề giống."
Cô cũng sẽ không như cô ta, vì tiền mà làm chuyện thương tổn đến người trong lòng mình.
Đối mặt với vẻ lạnh nhạt của Phương Thê, Hạ Sơ có chút hận ý.