Những cái này vốn dĩ không phải là chuyện xấu gì, nhưng tiếc là, năng lực của cô ta lại đặt không đúng chỗ nên đã gây ra nhiều tổn thất không đáng có.
Thật đáng tiếc, Tiểu Lục à, bạn sẽ thường thấy rằng một người phụ nữ xuất thân từ nghèo khó nhưng đầy tham vọng, xác suất chấp nhận rủi ro khi bị cám dỗ, thường cao hơn nhiều so với nam giới.
Mà điều bất hạnh nhất chính là, đàn ông xuất thân nghèo khó thường thay đổi cuộc sống và tâm lý của họ nhờ sự nỗ lực và phấn đấu, nhưng phụ nữ lại khó tính hơn và thường chọn một số phương pháp không được tốt đẹp gì mấy.
Mặt tôi vẫn còn đần lắm: “Nhưng mà lão K à, chúng ta không có khả năng chứng minh Ly Ly có tham dự vào kiện mưu sát, có khi nào cô ta hoàn toàn không biết chuyện không?”
Lão K lắc đầu nói: “Tiểu Lục, đừng bao giờ bị đánh lừa bởi vẻ bề ngoài của ai cả, tôi thừa nhận, cô ta là một người con gái rất mạnh mẽ, nhưng bên dưới sự mạnh mẽ đó, che đậy một con tim lạnh lùng tàn nhẫn. Cậu có từng nghĩ qua không? Trong vụ án mạng thứ nhất, gã công tử đó đã hoảng sợ tột độ rồi, vậy thì lúc đó, ai có thể hẹn cậu ta ra ngoài được chứ?”
Tôi nghĩ một hồi, giật mình bảo: “Không lẽ là cô ta sao!?”
Lão K gật đầu nói: “Còn nhớ con ruồi trước khi chết đã khoe gì với mọi người trong trường không? Hắn sẽ có bạn gái ngay thôi. Thử hỏi, ai mà nguyện ý chịu làm người yêu của hắn chứ? Trừ khi có người muốn dẫn dụ hắn ra ngoài thôi.”
“Còn nữa, lúc tôi đá banh với những sinh viên trong trường, cũng vô tình biết được hoa hoa công tử nhận được lời nguyền chết chóc sau khi tuyên bố theo đuổi cô ta, kèm thêm con ruồi đó cứ làm phiền, nên tôi đã đoán được, nhất định là dưới sự chỉ thị của cô ấy, hoặc có thể nói là cô ta có tham dự trực tiếp, nên người đáng thương đó mới ra tay giết hại hai mạng người.”
Cuối cùng tôi cũng đã hiểu được chân tướng sự việc, tôi hít một hơi thật sâu, nhất thời không biết nói gì cho phải.
Lão K cũng cau mày thở dài theo tôi, rồi nhìn ra ngoài cửa sổ tối mịt: “Thật ra tôi luôn không hiểu nỗi, tại sao cô ấy có thể thực hiện một vụ án giết người tỉ mỉ đến như vậy.
Cậu có biết không, giết người rất khó, nó không chỉ đòi hỏi lòng dũng cảm và những logic mạnh mẽ. Vụ án này, ngay từ đầu tôi cứ nghĩ bản thân không chỉ đối phó với một người, mà là cả một tổ chức.
Tôi bật cười: “Phạm tội mà còn có tổ chức nữa sao?”
Lão K lại không cười, nghiêm túc trả lời tôi: “Sao lại không? Cậu có nhớ Giáo sư Moriarty trong Sherlock Holmes không?”
Tôi nói: “Đó chỉ là tiểu thuyết mà thôi.”
Lão K lắc đầu: “Nhưng tôi lại gặp qua người như vậy.”
Tôi hết hồn: “Còn có loại người như thế sao?”
Anh gật rồi có chút thất vọng nói: “Khoảng ba năm trước, có một người thanh niên đến tìm tôi, yêu cầu tôi hãy ngăn cậu ta giết một người.”
Tôi: “Ngăn cản bản thân mình giết người!?”
Lão K: “Đúng vậy, cậu ta đã điên rồi. Dục vọng giết người càng lúc càng mạnh mẽ, sợ không thể khống chế được bản thân, nên đã hy vọng tôi có thể ngăn cản được cậu ta.”
Tôi: “Vậy cuối cùng như nào?”
Lão K: “Tôi đã thất bại…”
Tôi: “Thế hắn đã giết ai?”
Lão K: “Những người mà hắn muốn giết…”
Trong lòng tôi liền ớn lạnh, hỏi : “Sau này thì sao?”
Lão K: “Hắn mất tích rồi, nhưng tôi luôn cảm thấy, sẽ có một ngày hắn quay trở lại. Loại người như hắn ta, nếu như bình tĩnh lại thì chắc chắn đang âm mưu một kế hoạch tội ác lớn hơn. Tôi luôn nghĩ, nếu hắn trở thành loại người như Giáo sư Moriarty, thế thì thế giới này sẽ còn tồi tệ cỡ nào nữa?”
Rồi sau đó, lão K không còn nói thêm gì nữa.
Một hồi lâu, anh ta bâng quơ nói một câu: “Khuya lắm rồi, ngủ đi!”
Sáng hôm sau, tôi bị tiếng hét thất thanh của Lâm Thần Ngữ làm cho tỉnh giấc.
Tivi đang phát sóng vụ án giết người đầy máu me: “Tối hôm qua, tại khu vực thị trấn Yến Giao đã xảy ra một vụ giết người, nạn nhân là nhân viên ngoại tỉnh tại trạm thu gom phế phẩm địa phương, cho đến hiện tại, hiện trường vụ án đã được cơ quan công an kiểm soát chặt chẽ….”
Lão K không nói một lời, lập tức khoác áo vào cùng tôi xông ra cửa, bắt xe đi thẳng đến hiện trường xảy ra vụ án.
Anh nhắm mắt tự trách: “Nơi đó chính là lò mổ ở phía bắc của thành phố, tôi ngốc thật, tại sao tôi không nghĩ rằng những chuyện như vậy sẽ được thực hiện bởi một nữ sinh đại học, đây rõ ràng là một tổ chức mà!”
Tôi có chút chấn động hỏi: “Lão K, ý anh là tổ chức này phái cô ta đến giết hắn?”
Lão K gật gật đầu, ánh mắt anh tối sầm lại: “Chuyện này cũng do tôi, đáng lẽ tôi phải đợi đến sáng hôm sau mới cho bảo an đưa hắn đi mới phải…”
Đến lò mổ, nơi đó đều là người với người, vây khắp xung quanh.
Lão K chen lấn trong dòng người để xông vào bên trong, có một anh cảnh sát đã ngăn chúng tôi lại, nhưng lại bị anh quát vào mặt: “Là cục trưởng Vương của các người mời tôi đến!”
Nhân lúc cảnh sát chưa phản ứng kịp, tôi vội vàng xông vào bên trong với anh ta.
Buổi sáng ngày hôm đó, trong cái lò mổ bỏ hoang, tôi đã nhìn thấy một cảnh tượng đẫm máu và tàn bạo mà tôi sẽ không bao giờ quên trong đời.
Tôi phải thừa nhận, lúc đó tôi chỉ nhìn qua một lần thì đã nhịn không được ngồi xổm xuống để ói, cho đến ngày thứ hai vẫn không ăn nổi cái gì.
Người đó, chính gã hung thủ vừa đáng thương vừa đáng sợ, đã tắt thở lâu rồi.
Hắn lõa thể toàn thân, bị dây thừng trói thành một chữ “ĐẠI” rất kỳ quái (大), treo thẳng đứng từ trên xà nhà xuống. Cổ họng của hắn đã bị cắt đứt, trên sàn đều lênh láng máu tươi sắp đông cứng, mùi tanh tưởi nồng nặc bay khắp nơi.
Đằng sau bức tường trắng nơi hắn bị treo, có một dòng cứ bằng máu do người nào đó để lại:
“Lão K, đã lâu không gặp!” …