Con mèo Garfield đang lười nhác nằm trên sofa, đột nhiên mở mắt hướng về cô ta gầm gừ, giống như đang bị uy hiếp bởi một thế lực nào đó vậy.
Lão K đối mặt với hắn, bình tĩnh hỏi: "Ngươi là ai?"
Người đó lạnh lùng trả lời: "Phaithorn·Changwat Nan." (Tên tiếng Thái)
Lão K đột nhiên hỏi: "Phaithorn, ngươi muốn giết chết mẹ của ngươi sao?"
Người đó đột nhiên khựng lại, ánh mắt dần dần ấm áp hơn, dịu dàng nói: "Không, tôi muốn bảo vệ cho cô ấy! Trên đời này cô ấy là người thân duy nhất của tôi, tôi không cho phép ai làm tổn thương cô ấy!"
Lão K nói: "Nhưng ngươi đang giết cô ta!"
Người đó dùng một tư thế cứng nhắc từ từ đứng dậy, nhìn chằm chặp vào lão K, hắn nói với giọng điệu không tin tưởng: "Tôi đang cứu rỗi cô ta!"
Ngay lúc này, con mèo Garfield mập ú nhảy dựng lên bổ nhào về phía cô ta.
Nhưng không may, con mèo này quá béo đi, nó đã đánh giá sai thể lực của chính mình, còn chưa kịp nhào tới thì đã ngã lăn ra đất.
Lão K liền thuận tay cầm cây gậy bóng chày tẩn lên đầu cô ấy để cô ngất đi.
Sau đó, anh ôm con mèo béo lên và nói: "Ốc Sên à, con phải giảm cân thật rồi."
Qua một hồi lâu, cuối cùng cô X cũng tỉnh lại, cô mở mắt ra, trong cơn mê man rất nhanh cô đã lộ ra vẻ mặt cảnh giác, cô vội vàng kiểm tra lại quần áo của mình, tiếp đó là nhìn hoàn cảnh xung quanh, cuối cùng cũng nhớ lại mọi thứ, liền ngập ngừng nói: "Xin lỗi, thật ngại quá, tôi vậy mà ngủ quên mất, mấy ngày nay thật sự quá mệt mỏi rồi."
Lão K nói: "Lúc nãy cô không có ngất đi, mà là bị ai đó chiếm đi ý thức của mình."
Vẻ mặt cô liền biến sắc, cô dựng người đứng dậy nói: "Anh gặp được nó rồi sao!?"
Lão K ám chỉ cho cô đừng sợ, bảo cô ngồi xuống rồi nói tiếp: "Có thể nói một chút về nó không?"
Sắc mặt cô ấy thật sự rất khó coi, đôi tay cô ôm chặt khuôn mặt, như đang chìm trong hồi ức đau khổ, qua một hồi lâu mới ngẩng đầu lên, hít một hơi thật mạnh rồi nói: "Nếu đã bị anh phát hiện thì tôi cũng chẳng dấu diếm gì nữa. Như những gì tôi nói ban đầu, "nó" chính là một con ác quỷ, chính nó muốn giết chết tôi."
Rồi cô kéo vai áo xuống, để lộ đôi vai trắng nõn bên trái đầy ắp vết thương, trên đó đều là những dấu răng sâu hoắm, rồi cô nói: "Những dấu này, đều là nó để lại."
Lão K bình tĩnh hỏi: "Những vết thương này cũng được một thời gian rồi, cô có biện pháp xử lý nào không?"
Cô ấy đáp: "Tôi có khám qua bác sĩ tâm lý, họ nói với tôi, có khả năng tôi bị nhân cách phân liệt, còn được gọi là song trùng nhân cách. Một số kiểu nhân cách có khuynh hướng bạo lực, dưới tình huống cực đoan nhất, họ sẽ tự làm tổn thương chính bản thân mình."
Lão K: "Vậy cô có phải không?"
Cô lắc đầu: "Tôi có từng mời chuyên gia, tự mình cũng nghiên cứu những thông tin liên quan, nhân cách phân liệt đa số đều là do lúc nhỏ đã xảy ra những sang chấn mạnh mới dẫn đến như vậy. Gia đình tôi tuy không phải giàu sang phú quý, nhưng ba mẹ yêu thương, gia đình ấm cúng, tôi chưa từng gặp phải chuyện gì kích động đến nỗi mắc bệnh như thế."
Lão K gật đầu: "Thế cô có làm gì không?"
Cô ấy trả lời: "Tôi tìm qua rất nhiều cao nhân, dù sao thì trong giới của chúng tôi, mọi người cũng mê tín lắm. Các vị cao nhân đó nói tôi trúng tà, nhưng do tà khí của ác linh đó quá lớn, bọn họ đều không thể giúp tôi được gì, có người thì cho tôi một số bùa, chú nhưng chả có tác dụng gì. Cho đến khi... Đến khi..."
Ánh mắt lão K liền sáng lên: "Đến khi???"
Cô do dự đáp: "Sau đó tôi có nhờ người tìm giúp tôi một vị cao nhân, cao nhân vừa nhìn thấy tôi thì ông che đi đôi mắt, nói là chói quá, chói đến nhức mắt, ông đau đớn lăn lộn trên sàn nhà, đôi tay che mắt đều là máu đang rỉ ra, làm tôi sợ điếng cả người. Chính là lúc tôi hoảng đến nỗi muốn chạy ra khỏi đó, thì đột nhiên người đó đứng phắt dậy, tiến về phía tôi và nói một câu. Câu nói này thật sự ám ảnh tôi kinh khủng, vì câu nói đó mà đã bao nhiêu lần trong mơ tôi mơ thấy được."
Lão K hỏi: "Câu gì?"
Cô lại dùng giọng nói mơ màng không tỉnh táo nói: "Bây giờ, tôi sẽ ăn thịt cô..."
Vừa dứt câu thì một tia chớp xẹt ngang bầu trời, tiếp đó là những tiếng sấm kéo đến, càng đáng sợ hơn chính là cùng lúc đó, đèn trong phòng liền nhấp nháy dữ dội rồi đột nhiên đứt bóng hết, không gian đều chìm trong bóng tối mịt mù.
Cô X hoảng loạn hét lên: "Là nó! Nhất định là nó! Nó lại đến rồi!!!"
Lão K cố gắng dùng một phần bình tĩnh còn lại của mình nói: "Chỉ là đứt cầu dao thôi, may là tôi vẫn còn có nến dự phòng."
Rồi anh vội vàng tìm nến đốt cho sáng phòng lên.
Cô X đang rất căng thẳng, khuôn mặt cô trắng bệch như xác chết, ánh mắt lộ ra sự hoảng hốt tột độ.
Lão K lấy đôi tay đỡ lấy vai của cô X, cố gắng trấn an cô: "Cô X, cô đừng sợ. Tôi có thể đảm bảo, thứ đó tuyệt đối sẽ không đến."
Rồi anh chỉ lên con mèo béo đang nằm chảy thây trên sofa, "Cô thấy không, ở đây tôi có một linh vật trừ tà mạnh nhất trên đời."