• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người đã đến khu vực Chiang Mai, vừa vào cổng, Bao tổng đã rất kinh ngạc, nói căn nhà này sao giống y như đúc cô bạn gái của Mã Đức Bảo thế?

Lão K không nói gì, anh đi đến gõ cửa.

Một cô bé mặc trên người bộ đồ truyền thống Thái Lan, ló đầu ra cửa, có chút ngại ngùng nhìn chúng tôi, sau đó hỏi chúng tôi một câu.

Bao tổng vừa nhìn thấy cô bé, bị dọa đến ngồi phịch xuống đất, hắn hét lên: "Ma, có ma, có ma!!!"

Lão K sang vả cho một phát, bảo hắn bình tĩnh lại, trên đời này căn bản là không có ma, có vài thứ còn đáng sợ hơn cả ma kia kìa.

Bao tổng chỉ vào cô bé, lắp bắp nói: "Nhưng mà... Cô ta... Cô ta... Sao cô ta lại giống như đúc cô bạn gái kia của Mã Đức Bảo vậy chứ?"

Lão K không thèm quan tâm đến hắn, chỉ bảo hắn phiên dịch lẹ lẹ cô bé đó đã nói gì.

Bao tổng nói: "Cô ấy hỏi, mọi người có thấy ba của tôi không?"

Lão K đưa cho cô bé xem tấm hình của Mã Đức Bảo, cô bé nhoẻn miệng lên cười, gật đầu lia lịa, nói đó chính là ba của mình.

Lão K ngồi xổm xuống, nhìn kỹ cô bé một hồi lâu.

Cuối cùng, anh nhỏ giọng nói với cô bé: "Ba của cháu đã sang Mỹ nghiên cứu về môn vật lý không gian cao cấp hơn. Cho nên phải đi một thời gian rất lâu, cho nên ba cháu nhờ bọn chú đến đón cháu, sau này cháu đến ở với bọn chú nhé!"

Anh bảo cô bé thu dọn đồ đạc rồi dẫn theo cô bé về Bangkok.

Bao tổng lúc đó rất rất là khó hiểu, nhịn không được nên đành hỏi lão K: "Cái quỷ gì đây? Tên chết bầm đó chết một mình thì thôi đi, mắc gì còn phải nuôi con giùm hắn chứ?"

Lão K liền kể cho hắn một câu chuyện vô cùng tàn nhẫn.

"Có người bị thần kinh, hoặc là do hắn đã bị thôi miên rồi, cứ ảo tưởng mình là một nhà vật lý học không gian vĩ đại nhất thế giới, có thể xuyên không về quá khứ để cứu lấy người mình yêu.

Nhưng quy luật của xuyên không đó chính là không được phá vỡ sự cân bằng của thế giới, cho nên khi hắn xuyên không về cũng không thể cứu được người yêu của hắn.

Cho nên hắn đã nghĩ ra một biện pháp (hoặc có thể là có người chỉ điểm): Nếu như không thể về quá khứ để cứu người, thôi thì hãy tạo ra một người giống y đúc cho hiện tại, rồi đem cô ấy về quá khứ.

Bởi vì chế tác người đó, bất kể là dung mạo (phẫu thuật thẩm mỹ), trải nghiệm, hoàn cảnh sống, tuổi tác, tất cả đều phải giống với người yêu hắn không khác một tí nào, tương đương với quá khứ sẽ xuất hiện hai người bạn gái, như vậy tại khoảnh khắc người yêu của hắn bị giết, hắn sẽ dẫn theo người thay thế này đi về quá khứ để chết thay cho cô người yêu hắn.

Sau đó, hắn sẽ có thể dẫn cô ấy từ quá khứ đi đến thế giới hiện tại.

Thế giới nguyên bản vẫn sẽ không có bất kỳ sự tăng giảm nào, người vốn dĩ phải chết (cùng một người) thì vẫn sẽ chết, ở quá khứ sẽ có thêm một người, nhưng đã bị hắn dẫn đến thế giới hiện tại, sự cân bằng không bị phá vỡ, mà chỉ là trong khoảnh khắc chết chóc đã đổi người mà thôi."

Lão K nói tiếp: "Tôi lúc đấy đã đoán ra được biện pháp này, nhưng chỉ là không ngờ, hắn lại điên đến nỗi chế tạo ra một người như vậy thật."

Bao tổng nhìn cô bé đang thu dọn hành lý, có chút không tin vào mắt mình: "Anh nói con bé...?"

Lão K gật đầu: "Đúng vậy, cô ấy là một nhân vật giả tưởng có thật được nhân loại tạo ra, cũng là thế thân chết thay cho người yêu của hắn.

Bao tổng vẫn còn thấy nan giải nên hỏi tiếp: "Nhưng Mã Đức Bảo tại sao lại biết giết chứ?"

Lão K nói: "Cậu nghĩ kỹ xem, cách giết người biến thái như thế này, cùng với cách tiêu hao tiền của như vậy, là một người thầy giáo cấp ba có thể chi trả được sao? Đằng sau hắn, chắc chắn có cao nhân chỉ đạo để hoàn thành những thứ này. Số tiền mà hắn tiêu đều được cung cấp từ người này."

Rồi anh lại nói tiếp: "Là người thần bí phía sau đã giết hắn. Có thể Mã Đức Bảo đã phát hiện ra lỗ hổng, hoặc có thể là do hắn đã yêu phải cô bé loli này mất rồi, nói tóm lại là hắn muốn rút lui khỏi trò chơi, không muốn chơi tiếp nữa, nên đã bị trừng phạt."

Bao tổng nói: "Chả trách trên lưng hắn lại bị rạch lên chữ 'GAME OVER' !"

Lão K lại nói: "Hai từ trên lưng hắn là do dao ăn rạch đấy. Lúc người đó giết người, vẫn còn ngồi ăn món Tây. Người đó từ từ ăn hết, rồi dùng cây dao đó rạch lên lưng hắn chữ này, sau đó lấy khăn giấy lau miệng, rồi từ từ rời đi. Những thứ này, có thể thông qua hiện trường vụ án diễn thuật lại.

Sự việc này đối với người đó mà nói thì đơn giản chỉ là một trò chơi, một trò chơi thú vị như thế thì làm sao có thể ngưng được?

Trừ khi hắn chết."

Bao tổng ngồi ngẫm nghĩ một hồi, càng nghĩ càng thấy kinh tởm, liền bổ nhào ra một góc nôn khắp sàn.

Trước khi rời đi, họ ghé qua thăm mộ cô bạn gái của Mã Đức Bảo, cũng là nguồn cơn của mọi thứ.

Đó là một ngôi mộ nhỏ, chỉ còn lại một tấm bia tồi tàn, trước mộ có một bó hoa bách hợp còn tươi, dưới bó hoa có một bức thư.

Trên bì thư có viết: Gửi anh K thân yêu nhất của tôi.

Lão K mở bức thư ra, giấy viết thư được làm bằng loại giấy đặc biệt trông rất thanh lịch, trong thư chỉ vỏn vẹn vài dòng chữ:

Phá án và phạm tội vốn dĩ là một cặp anh em song sinh.

Người anh em thân mến, khi nào anh mới gia nhập với chúng tôi đây?

Trò chơi đã bắt đầu rồi...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang