Anh ta kích động đứng dậy, lắc mạnh đôi bàn tay, ngữ điệu quỷ dị càng tăng cao, trong đêm mưa càng khiến nó trở nên quái lạ hơn.
Lúc này, một tia sét bén như dao đánh xuống bên ngoài cửa sổ, tiếp đến là tiếng sấm ầm ầm kéo theo.
Nhìn vẻ mặt trắng bệch như xác chết, đôi mắt không che nỗi sự hoảng sợ và bất lực, càng làm cho ta sởn cả gai ốc: Ngôi trường đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!?
Lão K cũng bình tĩnh lắm, anh ho nhẹ một cái, ngỏ ý muốn nam sinh ngồi xuống: “Được rồi, trước tiên cậu phải kể cho tôi nghe toàn bộ câu chuyện đã!”
Nam sinh cũng cảm thấy mình thất lễ rồi, sau khi ngồi xuống, anh trầm tư một hồi rồi mới bắt đầu tường thuật lại câu chuyện.
Anh ta nói: “Thám tử K, những gì tôi sắp kể, nghe thì như chuyện nhảm nhí, nhưng nó thực sự là đã xảy ra chứ không phải trò đùa đâu!”
Anh kể với lão K: “Dạo gần đây tôi gặp một sự việc rất là quỷ dị, chuyện này phải bắt đầu kể từ lúc chúng tôi còn là sinh viên của đại học XX. Tôi là Tiểu Lâm, tốt nghiệp vào năm 2003. Đây là bạn gái của tôi Ly Ly, cô ấy là sư muội của tôi tốt nghiệp năm 2004. Trường học của chúng tôi không ở tại Bắc Kinh, mà nó nằm tại giáp ranh Bắc Kinh, Hà Bắc, Thiên Tân, ngay ven bờ Triều Bạch, một “ba bất quản” điển hình, nghe nói có rất nhiều phạm nhân và lưu manh trốn tại đây vì an ninh ở đây thật sự rất kém.
Mọi năm có học sinh mới vào trường, ngày đầu tiên nhập học, phụ đạo viên sẽ cảnh báo với họ, ở đây trị an không tốt, nhất định không được đi lung tung, nhất là vào ban đêm, rất dễ gặp phải cướp.
Nhưng sự thật, tôi ở đó ba năm, trong lớp hơn một nửa là đã từng bị cướp giật qua, kế bên lớp còn có một đôi tình nhân bị dao đâm giữa thanh thiên bạch nhật…”
Nói đến đây, anh ta giải thích một chút: “Lý do tại sao tôi muốn nhấn mạnh điều này, là bởi vì tôi nghĩ những chuyện mà tôi gặp phải có liên quan rất nhiều đến môi trường xung quanh.”
Lão K gật gật đầu, ra dấu cho anh ta kể tiếp.
Ngữ khí của Tiểu Lâm có chút do dự: “Những chuyện tiếp theo, có thể anh sẽ không tin…”
Lão K mỉm cười rồi nói: “Những người đến được đây để tìm tôi, đều là gặp phải những chuyện không ổn hơn bình thường, cậu cứ kể hết ngọn ngành cho tôi nghe đi, càng chi tiết càng tốt.”
Anh ta gật đầu: “Trường học của tôi có chút hẻo lánh, nó nằm ngay một ngọn núi hoang bên ven bờ Triều Bạch, phải đi qua sông Triều Bạch mới có thể đến thị trấn.
Đoạn sông này đã cạn tới đáy rồi, có cả một đường sông dài, rất rộng, bên trong là lớp cát dày đã khô trắng, bước lên cảm giác giống hệt như đang đi trong sa mạc vậy.
Nơi này hoang vắng thật, ban ngày ban mặt, đi bộ một khoảng rất xa vẫn không thấy bóng dáng của ai, thỉnh thoảng mới thấy người dân bản địa cho ngựa uống nước bên đầm nước nhỏ, còn có những thanh niên trẻ tuổi đến thám hiểm sinh tồn.
Rồi, bây giờ tôi sẽ kể về trường học của chúng tôi. Khuôn viên trường tôi cũng rất rộng, khắp nơi đều là những cây cổ thụ lâu năm, mùa hè tản bộ trong khuôn viên rất mát mẻ. Các tòa nhà đều là những tòa nhà cũ kỹ, hệ thống dẫn điện cũng không tân tiến gì hơn, đôi khi đang tự túc trong trường vào buổi tối, đèn bỗng nhiên hết chớp rồi tắt, giống như đang đóng phim ma vậy.
Có người nói rằng, trường của chúng tôi âm khí nặng lắm, đồn thổi càng lúc càng quái dị hơn, nói kiểu nào cũng được cả.
Nghe nói, khi mà trường chúng tôi đang đào đất xây dựng, ai ngờ lại đào được một mồ chôn tập thể, dưới đó tầng tầng lớp lớp đều là những quan tài mục nát cùng với xương người, phải tập trung lại đốt tận mấy ngày mới đốt sạch sẽ.
Tin đồn rùng rợn nhất chính là tại phía sau nhà ăn có một cái hồ. Cái hồ đó không lớn, nhưng lại âm u lắm, trong nước không có cá. Hình như lúc đang xây trường, nơi đó là một suối nguồn, lấp kiểu nào cũng không lấp được, sau này hết cách rồi mới đào ra xây thành một cái hồ. Chỗ này không ai quét dọn nhiều năm, nên cỏ dại xung quanh mọc cao bằng một con người, còn có người nhặt được những mảnh da thô ráp của những con rắn to.
Cái hồ này thì thường hay xảy ra chuyện lắm, trước đó có một chú tạp vụ uống quá chén, trượt chân té rồi chết đuối tại cái hồ này. Còn có một gặp tình nhân giận hờn, nữ sinh tức giận, nhảy xuống hồ tự tử ngay tại đó luôn.
Sau này lại nối tiếp xảy ra thêm một số chuyện, nhưng tin tức đã được trường học lập tức phong tỏa, cụ thể là chuyện gì tôi cũng không biết nữa. Những người trong ngành nói, dựa trên cách nói của quẻ bói, cái hồ này là con mắt phong thuỷ. Nhìn bản đồ của ngôi trường thì đó là hình dáng của một con rùa, cái hồ này chính là con mắt của nó, nơi này tích tụ bao nhiêu oán khí của mồ chôn, nên cứ thường xuyên xảy ra chuyện…