Thật lòng mà nói, khi hắn ta nói lời này, thái độ vô cùng chân thành, đạo lý cũng rất đơn giản, rất nhanh đã nhận được sự đồng cảm của tôi, nhưng vấn đề là, tôi thực sự không biết Thiên Nhai bọn họ có kế hoạch gì, nếu phán đoán sai thì chẳng phải lại trở thành trò cười sao? Lại nói, ông anh thổ hào này có vẻ cũng chẳng phải người lương thiện, lỡ không may hắn ta tiên hạ thủ vi cường, lúc đó sai một ly là lại phiền toái to.
Đúng lúc đang nghĩ xem nên trả lời thế nào, từ chỗ đống lửa đột nhiên truyền đến tiếng hét thảm thiết, làm tôi sợ đến run lên.
Hai người chúng tôi quay đầu lại nhìn, phát hiện xung quanh đống lửa hoàn toàn trống rỗng, bạn gái của thổ hào và Thiên Nhai đều biến mất rồi!
Thiên Nhai và bạn gái của thổ hào đồng loạt biến mất, sự việc trong nháy mắt trở nên nghiêm trọng.
Thổ hào không nói một lời, đưa cho tôi bộ Barnett, mình mang bộ Ravin, kéo căng dây cung, hai chúng tôi bắt đầu đi tìm bọn họ.
Lúc chuẩn bị đi, tôi phát tín hiệu khẩn cấp cho lão K, ném ba cây pháo vào trong đống lửa, pháo nổ ầm ầm ba tiếng, âm thanh trong sơn cốc yên tĩnh truyền đi rất xa, thậm chí còn có tiếng vọng, quanh quẩn khắp bốn phía.
Chiêu này cũng là lão K dạy đó. Thâm sơn cùng cốc, gào rách họng có lẽ cũng không ai nghe thấy, hơn nữa nếu bạn kinh hoảng hét to sẽ rất dễ dàng khiến kẻ xấu chú ý, người là một loài sinh vật vô cùng kỳ lạ, nếu bạn đủ cường đại, người ta thường sẽ không dám động tới bạn, nhưng một khi thấy bạn sợ hãi thất kinh, kể cả một người chất phác, một người quảng nghĩa cũng sẽ biết bỏ đá xuống giếng, đổ dầu vào lửa, khiến bạn càng thê thảm hơn.
Cái gọi là thiện ác, thường thường được quyết định chỉ trong một giây suy nghĩ, đặc biệt là ở nơi hoang vu thế này, ràng buộc của pháp luật, đạo đức giảm xuống mức thấp nhất, bất kỳ một hành động không chuyên nghiệp nào cũng đều có thể trực tiếp dẫn tới hành vi phạm tội.
Đây cũng là điều mà tôi lo lắng nhất. Thiên Nhai sẽ đưa bạn gái của thổ hào đi đâu? Liệu anh ta có lấy điều này ra uy hiếp thổ hào hay không?
Chúng tôi lấy đống lửa làm trung tâm, hai người cẩn thận tìm kiếm một hồi lâu, cũng không phát hiện dấu vết gì, thực sự nơi này toàn bộ đều là cây cối rậm rạp, cây bụi, cây cổ thụ to, Thiên Nhai chỉ cần đánh ngất cô ta, giấu bừa vào một chỗ nào đó thì căn bản không ai tìm nổi.
Rất nhanh, mấy người lão K đã trở về rồi.
Lão Hắc vô cùng chấn kinh, liên tục nói: “Không thể nào! Tuyệt đối không có khả năng!”
Sau đó hét lớn gọi tên Thiên Nhai, còn thổ hào chỉ lạnh lùng đứng đó nhìn anh ta.
Lão K cẩn thận hỏi tôi, vừa nãy Thiên Nhai và bạn gái của thổ hào ở vị trí nào, nơi chúng tôi hút thuốc, thời gian, rất nhanh đã cho ra kết luận: bạn gái của thổ hào hoàn toàn không phải bị Thiên Nhai mang đi.
Phán đoán của anh ấy là, căn cứ vào thời gian chúng tôi hút thuốc, điếu thuốc mới chỉ cháy hết một phần ba, cùng với vị trí mà Thiên Nhai đứng, anh ta căn bản không có khả năng hạ gục bạn gái thổ hào trong thời gian ngắn như vậy, thêm vào đó, chỉ ngay trong lúc cô ta hét lên, hai người đã biến mất rồi, anh ta cũng không có đủ thời gian để trốn đi.
Tiếp đó, anh ấy chỉ vào chỗ bạn gái thổ hào ngồi, nói: "Xung quanh cô ấy không hề xuất hiện dấu vết phản kháng, thực tế cô ấy đã tự nguyện rời đi.”
Thổ hào rõ ràng không tin, khinh thường nói: "Ý anh là, bạn gái của tôi câu dẫn tên Thiên Nhai gì đó, sau rồi hai người rủ nhau đi dã chiến á hả?!"
Lão K đáp lại với ngữ khí còn càng khinh miệt hơn: "Tôi chỉ đang thuật lại sự thật, về chuyện bạn gái anh đi dã chiến với ai, tôi không hề quan tâm. Nhân tiện tặng anh một câu, trong hoàn cảnh thế này, nếu không nhanh chóng tìm được cô ta, tỷ lệ sống sót của cô ta chỉ còn 20% thôi."
Thổ hào cuối cùng cũng sợ rồi, đồng thời phát hiện lão K rõ ràng không giống với những người khác, lặng lẽ quay ra hỏi tôi, sau khi biết được thân phận của lão K, hắn mới thành khẩn xin lỗi anh, xin anh giúp hắn tìm kiếm bạn gái: "Cô ấy là một người đáng thương, tôi không có cách nào cho cô ấy danh phận, thậm chí còn không có bao nhiêu thời gian dành cho cô ấy, chỉ muốn tận khả năng đối xử với cô ấy tốt một chút. Chỉ cần có thể tìm được cô ấy, bao nhiêu tiền đều được."
Thái độ của lão K không có gì thay đổi, chỉ gật gật đầu, nói: "Anh không cần cầu xin tôi. Nghề này của chúng tôi, cho dù gặp một con chó hoang thì cũng sẽ tận lực giúp nó tìm được mái ấm, càng không nói đến một người còn đang sống sờ sờ."
Lão K rất nhanh đã tìm ra một số manh mối từ dấu chân loạn xạ của Thiên Nhai: "Căn cứ vào dấu chân, phần nhiều là cô gái chạy ra ngoài trước, sau đó Thiên Nhai cũng chạy đi, có lẽ là đuổi theo cô ấy, cũng có khả năng là đi bắt cô ấy lại. Tiểu Lục, cậu nhìn kĩ xem, dấu chân của Thiên Nhai đè lên trên dấu chân cô gái, hơn nữa còn lún sâu vào, thể hiện rõ rằng có một người đi trước, một người đi sau, hơn nữa thái độ vô cùng hoảng sợ, thậm chí còn suýt trượt ngã."
Anh ấy ngẩng đầu nhìn lên bầu trời: "Thứ gì có thể khiến một cô gái không hề do dự rời khỏi đống lửa, thậm chí người mà mình ỷ lại nhất, mà đến cả một câu báo trước cũng không nói đây? Mà người đàn ông cũng chỉ im lặng đuổi theo, có thể thấy tình thế khi ấy vô cùng khẩn cấp, hơn nữa còn rất nguy hiểm, khiến anh ta không dám phát ra bất kì thanh âm nào!"