• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô ấy nhìn trân trân vào anh, khoảnh khắc đó, lão K cảm thấy cô ta sắp bị nhập, có thể bạo phát bất cứ lúc nào, hoặc là nhào tới siết lấy cổ anh, còn không thì sẽ công kích bất cứ nơi nào trên cơ thể anh, nhưng anh vẫn không nhúc nhích, không phòng bị mà nhìn lại cô.

Thời gian cứ từng phút từng giây trôi qua, cũng hơn vài phút mà dài như mấy thế kỷ rồi vậy.

Cuối cùng ánh mắt của cô X cũng dần dần bình tĩnh trở lại, cô nhẹ giọng nói: "Mèo ư?"

Lão K gật đầu: "Dân gian thường dùng máu của chó mực để trừ tà, nhưng thật sự thứ trừ tà lợi hại nhất vẫn là loài mèo."

Cô ấy vẫn bán tín bán nghi, nhưng tâm trạng cô đã đỡ hơn rất nhiều so với lúc nãy, ánh mắt lấp lánh nhìn chằm chặp con mèo đang nằm ườn trên sofa, rồi thấp giọng hỏi: "Tôi phải làm sao cầu nguyện với chúng đây? Con mèo trắng này có được không vậy?"

Lão K trả lời: "Ờ thì... Con này khả năng không được, nó không gần nữ sắc cho lắm. Con này đi, nó tên Ốc Sên, vừa hay nó đang trong mùa gọi cái..."

Cô X: "..."

Lão K không chờ đợi nói tiếp: "Cô phải đến gần nó, nhìn nó rồi cầu nguyện trong lòng, giống tôi đây, tôi ví dụ nhá 'Ôi mèo ngoài hành tinh vĩ đại, vua Ốc Sên đẹp trai nhất vũ trụ, xin ngài hãy giúp con sen trung thành của người vượt qua kiếp nạn này'..."

Rồi cô ấy đến gần Ốc Sên, nhắm mắt lại, nhỏ nhẹ nói cái gì đó, chính xác hơn là đang nhỏ giọng cầu nguyện.

Ngay khi cô ta cầu nguyện xong, đột nhiên Ốc Sên mở to mắt đứng dậy, nó lắc mạnh cơ thể phì nhiêu của nó rồi trực tiếp nhào lên người của cô X, giống như thật sự có ác linh đang tồn tại trong người cô ấy vậy.

Cô X cũng bị làm cho giật mình, cơ thể cô tránh sang một bên, Ốc Sên lại đến sát bên người cô nhào tới lần nữa, sau đó lại nhanh chóng nhào về hướng khác, lông khắp người nó đều xù lên, nó nhào tới nhào lui khắp phòng, vừa gào vừa bắt, như thể đang chiến đấu với ác linh vô hình mà con người không thể nhìn thấy được.

Qua một lúc sau, Ốc Sên mới xong nhiệm vụ, hình như ác linh đó đã bị đuổi đi rồi mới yên tâm quay về chỗ của nó. Cô X vui mừng ôm nó lên cám ơn không ngớt, thiếu điều muốn quỳ xuống cám ơn mới thôi.

Cám ơn xong, cô đưa mắt lên nhìn thời gian, bất chợt cô lộ ra một biểu cảm kỳ quái, cô cự tuyệt lời mời ở lại của lão K, vội vàng tạm biệt rồi đi về.

Đêm hôm đó, lão K cứ suy nghĩ về biểu cảm hung tợn lúc đó cùng với ngữ khí kỳ quặc của cô mà trằn trọc cả đêm.

Đó là lần đầu tiên anh tin trên đời có những sự việc không có lời giải thích.

Sau đó tôi hỏi lão K, vụ án này tà môn đến như vậy, anh có suy nghĩ đến việc bỏ cuộc không?

Anh ta lắc đầu.

"Tôi không thể từ chối sự uỷ thác của một phụ nữ mềm yếu như thế, tuy là vụ án này có hơi quỷ dị. Nếu tôi bỏ cuộc thì cô ấy sẽ bị ác linh dơ bẩn đó từng bước lôi kéo, thậm chí còn lôi xuống đến địa ngục, nơi tăm tối không lối thoát.

Nếu như là cô ấy đã cầu xin tôi giúp đỡ, vậy thì tôi xin thề sẽ bảo vệ cho cô ấy bằng tất cả những gì tôi làm được. Không cần biết đó là thứ dơ bẩn gì, hay nó là con ác quỷ đến từ địa ngục, hoặc là một tội phạm hiểm ác nhất, tôi cũng sẽ dốc hết sức mình, hắn từ đâu đến thì tiễn hắn về đó, đến chết mới thôi!"

Nói đến đoạn này, thành phố Bắc Kinh mưa như trút nước, gió bão thét gào, nhưng lão K vẫn không sợ hãi đứng bên cửa sổ, anh như khinh thường thời tiết thảm khốc bên ngoài, đứng vững vàng như một pho tượng kiên cố.

Ngày thứ hai, anh dẫn theo Tiểu Lục bắt đầu cuộc điều tra.

Trước khi xuất phát, Tiểu Lục cứ khăng khăng muốn đem theo Ốc Sên đi, bởi vì hôm qua nó đã đuổi được ác linh đó đi, bảo vệ được cho cô X.

Lão K liền mở hộc tủ, lấy một cái lọ nhỏ ra và nói: "Đây là lá bạc hà dành cho mèo. Nó có thể khiến cho mèo trở nên hưng phấn. Mèo hít phải cái này sẽ rơi vào ảo giác, tưởng tượng như mình đang đánh nhau với kẻ địch. Cho nên hôm qua trong lúc tìm nến, tôi đã bỏ một ít vào phòng, nếu không thì cô ấy làm sao dám ngủ nữa.

Vả lại, Ốc Sên đang trong thời kỳ sinh lý, đúng lúc cực đoan hiếu chiến, còn có người đẹp ở đây, nên nó càng phải thể hiện bản thân nó nhiều hơn."

Rồi anh nhìn qua Tiểu Lục, nói: "Ờ thì... không khác gì hiện tại của cậu cả."

Tiểu Lục: "..."

Trước tiên họ đến căn hộ đầu tiên mà cô X từng mướn, gõ cửa xem thử, hoá ra căn phòng vẫn còn trống.

Họ tìm đến môi giới bất động sản gần nhất và nói rằng họ muốn mua một căn nhà, tiếp đó nói đại khái về diện tích ngôi nhà, tầng mấy, hướng nào, rất nhanh bên phía môi giới đã tìm được một căn thích hợp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK