Sau đó, sự nghiệp của Kỷ Thanh Sương bị hủy hoại, cô phải thỏa hiệp vì sự an toàn của gia đình, nhục nhã làm người thay thế cho mối tình đầu của Lợi Minh Hiến, mất đi tự do cùng tư cách con người và bị giam cầm ở bên cạnh anh ta.
Cuối cùng kết cục thê thảm, cả đời đều bị hủy hoại trong tay Lợi Minh Hiến.
“Chủ tịch Lợi, anh nghe thấy rồi chứ.” Diệp Uẩn Ninh nhẹ nhàng nói, “Hy vọng anh đừng ép buộc người khác.”
“Ép buộc người khác?” Lợi Minh Hiến khinh thường cười gằn, “Theo tôi thấy cô không hiểu tốt xấu là gì, cô Kỷ nhất định không được hối hận đấy.”
Sự phản kháng của Kỷ Thanh Sương đã khơi dậy tâm lý cực kỳ nổi loạn của anh ta, khát vọng chiếm được cô của anh ta càng mạnh mẽ hơn, chỉ là một người đẹp nhỏ nhoi thôi, anh ta không tin rằng mình không chiếm được.
Anh ta nheo mắt, nham hiểm nói: “Còn giám đốc Diệp nữa, chúng ta còn một chặng đường dài phía trước.”
Người phụ nữ này nhiều lần can thiệp vào việc tốt của anh ta, thật sự cho rằng anh ta là người mềm lòng, dễ nói chuyện à!
Diệp Uẩn Ninh lãnh đạm mở miệng: “Vậy tôi cũng cho chủ tịch Lợi một lời khuyên: kìm cương ngựa trước bờ vực thẳm, cưỡng bách người khác luôn luôn không tốt đâu.”
Nếu còn giở trò quỷ quyệt và tùy ý chà đạp người khác, đừng trách cô khiến anh ta khó quên cả đời.
Tha thứ cho cô ấy vì không thể hiểu được cái gọi là ‘tình yêu sâu đậm’ của một số người đàn ông, nếu không thể quên được tình yêu đích thực thì nên bảo vệ tình cảm của mình thôi, lại cứ thích chơi trò ‘’người thay thế” hơn, thật sự xúc phạm đến mấy chữ ‘tình yêu đích thực’. Chưa kể dựa vào quyền lực rồi coi trời bằng vung, giẫm đạp lên luật pháp, biến phụ nữ thành một món đồ chơi mà vẫn ung dung ngoài vòng pháp luật.
Một người đàn ông như vậy thực sự khiến người ta ghê tởm!
Trong mắt Diệp Uẩn Ninh toát ra một tia lạnh lùng sắc bén, trong lòng dâng lên sự tàn ác.
Sau khi nhắm mắt lại, cô không để ý tới Lợi Minh Hiến, quay đầu nói với người phía sau: “Đi thôi!”
Làm lơ vệ sĩ của Lợi Minh Hiến, Diệp Uẩn Ninh dẫn người xuyên qua mấy người và bước ra ngoài.
“Vâng, sếp Diệp.” Kỷ Thanh Sương vội vàng đi theo.
Lợi Minh Hiến không chỉ đạo người ngăn cản, trơ mắt nhìn mọi người rời đi.
Vừa rồi chỉ trong chốc lát, anh ta bỗng cảm nhận được một cỗ lực lượng khiến người run rẩy từ Diệp Uẩn Ninh, lông tơ trên người dựng đứng, trái tim co lại thành một khối, theo bản năng muốn trốn đi.
Nhìn thấy người ta bỏ đi như không có chuyện gì xảy ra, Lợi Minh Hiến tức giận ném tàn thuốc trên tay xuống đất, duỗi chân di thật mạnh.
Hừ, sức mạnh gì chứ, chẳng qua chỉ là ảo giác của tôi, Diệp Uẩn Ninh, Kỷ Thanh Sương, hãy đợi đấy!
Kỷ Thanh Sương đi theo Diệp Uẩn Ninh đi mấy bước, phát hiện trợ lý đã đợi sẵn ở phía trước xe, nhìn thấy bọn họ vội vàng mở cửa.
Ngồi lên xe rồi Kỷ Thanh Sương mới cảm có cảm giác an toàn.
Cô cảm kích nhìn Diệp Uẩn Ninh: “Sếp Diệp, cảm ơn cô. Sao cô lại đến đây?”
Đương nhiên là thả một sợi tâm thần lên người cô ấy, khi nhận thấy có điều không ổn thì lập tức dùng phép thuật di chuyển lại đây.
Diệp Uẩn Ninh kiếm cớ: “Tôi đang ở gần đây, trợ lý gọi điện nên tôi đã tới.”
“Sếp Diệp, có phải tôi đã mang lại rắc rối cho cô không?” Kỷ Thanh Sương lo lắng nói.
Dù thế nào đi nữa, cô biết Công ty giải trí Phong Hoa vẫn khó đấu lại Lợi Minh Hiến, cô sẽ không có cách nào yên lòng nếu vì cô mà mang đến tổn hại cho Diệp Uẩn Ninh.
“Không cần suy nghĩ quá nhiều, tôi có thể giải quyết.” Diệp Uẩn Ninh ánh mắt trầm ổn phong thái bình tĩnh khiến người ta đặc biệt yên tâm: “Biết tại sao Lợi Minh Hiến lại để ý đến cô không?”
“Không biết, tại sao?” Kỷ Thanh Sương cũng có chút nghi hoặc, cô cho rằng mình không phải sắc nước hương trời gì cả, Lợi Minh Hiến muốn ai chẳng được, sao cứ phải cứng đầu cứng cổ nhất định có được cô.
Một nụ cười thoáng qua trên môi Diệp Uẩn Ninh, cô nhẹ nhàng thì thầm: “Bởi vì trông cô giống như mối tình đầu đã chết của anh ta, nên anh ta muốn dùng cô làm ‘người thay thế’ để giải tỏa nỗi tương tư trong lòng.”
Vì tình yêu đậm sâu đến thế nên tại sao không ở bên ‘mối tình đầu’ đích thực của mình đến hết cuộc đời, đừng làm hại người khác nữa!