Lúc thoát ra khỏi căn phòng bị khóa, bên ngoài có hơn mười cái phòng, nếu không có hai người cùng nhau thử khóa thì sẽ không đủ thời gian!
Kiều Mi trước đó đã nói với nàng về ba vị mỹ nhân cùng nàng đứng đầu vị trí hậu tuyển, trong đó Vương Ngữ Chi vốn nổi danh có trí tuệ nhất mà còn thoát ra sau nàng với Kiều Sở, thời gian vừa khít, vậy Lang tiểu thư làm sao mà hoàn thành bài thi nhanh vậy được?
Lúc này, Lang Lâm Linh bỗng thi lễ, sau đó xoay người về hướng các quan nghi lễ rồi hạ thấp người, khẽ cau đôi mi thanh tú: “Các vị cô cô, xin thứ lỗi.
”
Kiều Sở giật mình, nàng nghĩ mình đã hiểu sơ sơ rồi.
Vài vị quan nghi lễ vẻ mặt đất đắc dĩ gượng cười, nữ quan đứng đầu đáp: “Là do cô nương cơ thông”
Thì ra nàng ta cũng giống như Kiều Sở và Vương Ngữ Chi, trước khi bước vào gian phòng thứ hai nàng đã lưu ý đến cánh cửa sổ màu đen, cũng tính toán thời gian không còn đến một khắc, vào lúc nữ quan vừa mở cửa, Lang Lâm Linh cố ý thả chậm cước bộ, đang khi nữ quan chuẩn bị đóng cửa lại thì nàng nhanh chóng rời khỏi phòng khống chế một nữ quan, đặt một thanh chủy thủ lên trên cổ bà ta.
Nữ quan kinh hãi.
Lang Lâm Linh ép hỏi vì sao phải đem các cô nương nhốt vào trong căn phòng đó, chẳng lẽ nữ quan là gian tế, bởi vì Duệ vương đánh thắng trận, Tây Hạ khó chịu nên phái người tới đại hội tuyển phi của hắn động thủ?
Nữ quan liều mạng giải thích nói không phải, nhưng Lang Lâm Linh một mực “không tin” , khẽ động tay, chủy thủ đã thấy chút máu.
Đúng lúc ấy, Hoàng đế còn ở trong đại sảnh, các nữ quan khác vội dẫn Hoàng đế đuổi tới giải quyết, nhưng Lang Lâm Linh khi đó đã từ trong miệng nữ quan biết được chân chính đề thi, sau lại gặp Hoàng thượng trong viện.
Với phương pháp mạo hiểm trực tiếp như vậy, Lang Lâm Linh trở thành người duy nhất không cùng bất luận kẻ nào hợp tác, không cần trải qua những cánh cửa dày đặc cứ như thế mà đến hậu viện.
Mọi người nghe xong sắc mặt hoặc là khiếp sợ hoặc là ngưng trọng, những người có con gái tham dự hậu tuyển lại càng âm thầm khó chịu.
Lúc trước không thể thăm dò thánh ý, hiện giờ đã biết được đề thi thứ nhất.
Hoàng đế muốn dùng đề thi thứ nhất này để tuyển ra những người có năng lực quan sát, phán đoán, đủ trí tuệ để đưa ra quyết sách, còn Lang Lâm Linh lại lấy xảo thủ thắng, rốt cuộc có tính là trái với quy tắc?
Lang Lâm Linh quỳ xuống nói: “Lâm Linh liều lĩnh, mong Hoàng thượng thứ tội”
Hoàng đế cười to: “Lang nha đầu làm như vậy rất tốt, ngoài dự liệu của trẫm, nếu không phải phụ thân ngươi đang theo Kinh Hồng xuất chinh, trẫm nhất định hướng Lang khanh khen một câu, Lang gia có con gái trưởng thành, rất tốt, rất tốt!”
Hoàng hậu mừng rỡ, Hiền vương vội nhắc: “Tiểu nha đầu còn không mau tạ ơn”
Lang Lâm Linh không cần biểu ca ám chỉ, đã nhẹ nhàng quỳ gối xuống.
Kiều Sở thầm kinh hãi tronglongf, luận nổi danh, Lang tiểu thư này văn không bằng Vương Ngữ Chi, võ không bằng Tần Thu Vũ, nhưng ai mà ngờ nàng là phượng hoàng ẩn mình! Thật nguy hiểm.
Nàng nhẹ nhàng đưa mắt nhìn Kiều Mi, Kiều Mi bên kia cũng đang khẽ cau mày.
Lúc này, Tần tướng quân cùng ái nữ nhà mình cũng nhanh nhẹn bước ra, cười nói: “Hoàng thượng, mạt tướng hổ thẹn, đáng tiếc quân nhân thô bỉ, nữ nhân nhà mình không thể thông minh cơ trí bằng mấy vị cô nương đây, Duệ vương mà biết nhất định là rất vui”
Trữ vương cười nói: “Vừa có người báo Bát đệ đã về tới đầu phố, nếu trước lúc Bát đệ về chúng ta đã chọn ra được thê tử cho hắn, chỉ đợi hắn bái đường thành thân thì hẳn rất vui”
Mọi người cùng cười to, Hoàng đế gật đầu cười nhưng không nói gì, liếc mắt nhìn Mạc công công một cái.
Vài nữ tử căng thẳng, hiểu được rằng trận đấu thứ hai đã sắp bắt đầu.
Duệ vương sắp về tới, mà hẳn cũng đã có người báo cho hắn biết kết quả trận thứ nhất, không biết hắn thấy thế nào? Liệu hắn có tới chứng kiến trận đấu thứ hai này không? Lúc này đây chờ đợi bọn họ là trận đấu thế nào?
Danh Sách Chương: