Mặc dù đã ra khỏi Anh Linh tế điện nhưng Lang Lâm Linh dường như vẫn không có ý định dừng lại, ánh mắt cảnh giác liếc nhìn bốn phía, khi nhìn thấy phía trước có mấy cung nữ đi qua, nàng lập tức kéo Kiều Sở tránh ra sau một khóm hoa.
Sau đó lại đi tiếp, phía trước lại hiện ra rất nhiều ngã rẽ, Lang Lâm Linh chọn một con đường nhỏ hẹp có vẻ vắng người, lại tiếp tục dẫn Kiều Sở đi.
Nhìn thấy phong cảnh quen thuộc từ từ trải ra trước mắt, Kiều Sở đột nhiên buông tay Lang Lâm Linh ra, hạ giọng, từng chữ từng chữ hỏi: “Rốt cuộc ngươi là ai?”
Lang Lâm Linh nghe vậy, chậm rãi quay người.
*****
Hồ Mạc Sầu.
Một nam tử áo trắng đang đứng phía sau một gốc cây đại thụ ven hồ, siết chặt thứ gì đó trong tay, mi gian lộ vẻ căng thẳng.
Hắn lập tức ngước mặt nhìn về phía bên kia hồ, quả nhiên nhìn thấy nữ tử kia đã ở bên hồ.
Nữ tử kia mặc cung trang hoa lệ, ánh mắt dáo dát nhìn xung quanh, sắc mặt có vẻ lo lắng, tựa hồ như đang chờ đợi một người nào.
Bỗng nhiên, nữ tử quay đầu lại, càng thêm cẩn thận thoáng nhìn bốn phía, nhưng có thể thấy được dung mạo nàng uyển chuyển thanh tú xinh đẹp, lại đúng là Duệ vương nguyên phi Lang Lâm Linh.
Mà nam tử đang tránh đằng sau gốc cây kỳ thực cũng không phải nam tử, mà chính là Trầm Thanh Linh, người vừa được thái tử phân phó tới chỗ này.
Trước đó nàng tiến cung lâm triều, vẫn vận trang phục ngày thường dưới thân phận Phương Kính.
Hôm nay có rất nhiều người vào cung.
Thượng Quan Kinh Hồng sau khi lâm triều liền bị hoàng đế giữ lại, rồi còn triệu cả Kiều Sở và Lang Lâm Linh.
Những người khác không biết chuyện của Duệ vương phủ không nói, nhưng Trầm Thanh Linh thì biết rất rõ ràng, nên nàng hiểu hoàng đế triệu Lang Lâm Linh vào cung là có ý muốn trấn an nàng ta.
Kế sau Thượng Quan Kinh Hồng và Kiều Sở, Lang Lâm Linh cũng bị hoàng đế tuyên đến Kim Loạn điện.
Có lẽ lúc này nàng vừa mới rời khỏi Kim Loạn điện.
Nơi này cách điện của Thường phi rất gần, điện nằm cách hồ Mạc Sầu này không xa, hiện giờ đã được coi là lãnh cung.
Thật không hiểu Lang Lâm Linh đến nơi này làm gì? Chẳng lẽ là nhớ Thường phi nên thuận đường ghé thăm sao?
Có vẻ không giống lắm.
Thượng Quan Kinh Hồng chắc hẳn đêm qua đã phái người đưa thư đến Lang phủ, nghĩ cách vớt vát chút gì đó.
Tuy hắn không yêu Lang Lâm Linh, nhưng vẫn phải giữ lại mối quan hệ với Lang gia.
Lang Lâm Linh không phải loại người dễ đối phó, có lẽ về sau nàng cần phải lưu tâm đến nữ nhân này nhiều.
Nhưng Lang Lâm Linh so ra vẫn còn tốt chán, Kiều Sở mới chính là mối họa ngầm.
Thượng Quan Kinh Hồng giờ đã khôi phục trí nhớ, nhưng nàng kỳ thực không biết cảm giác của hắn đối với Kiều Sở hiện tại là thế nào nữa.
Nhưng cho dù có thế nào thì người Thượng Quan Kinh Hồng yêu thủy chung vẫn là nàng! Hơn nữa Kiều Sở cũng sắp sửa bước xuống khỏi sân khấu rồi!
Nàng nhất định sẽ làm theo như tính toán của Thượng Quan Kinh Hồng, mặc dù không lấy được Tuyệt nhan đan, nhưng nàng cũng sẽ sửa lại dung mạo mà dường hoàng bước vào Duệ vương phủ.
Hôm nay có lẽ là lần cuối cùng nàng làm cơ sở ngầm ở chỗ thái tử, thay thái tử làm một việc cuối cùng.
Chỉ có điều chuyện nàng sắp làm hôm nay có chút gì đó hơi kỳ lạ.
Thái tử đã biết được Lang Lâm Linh ở trong này, hiện giờ hắn đang cùng Tào Chiêu Nam, Vương Mãng, Hạ vương và đám sứ giả Tây Hạ đi dạo xung quanh hoàng cung.
Nghe nói cảm tình giữa Ngân Bình công chúa và Hạ vương đang càng ngày càng tốt lên.
Bởi vì lần trước tại bữa tiệc trong cung Thượng Quan Kinh Hồng bỏ về giữa chừng, sau đó thì ly phủ, cho nên Thái Trữ đã nói, chờ sau khi Duệ vương trở về liền thỉnh hoàng đế lần nữa tổ chức yến tiệc, để bọn họ chính thức hướng Duệ vương cáo lỗi về chuyện mạo phạm hôm nọ, đồng thời cũng sẽ cùng Đông Lăng ký hiệp ước và thương nghị đến việc liên hôn.
Vì thế mà sứ giả Tây Hạ hôm nay vẫn còn lưu lại Đông Lăng.
Thái tử cũng vì thế mà không thể tránh ra, liền bảo nàng thay hắn đi làm một chuyện, đó là đi gặp Lang Lâm Linh, rồi giao cho nàng ta một viên thuốc.
Nàng lúc đó nghe vậy vô cùng chấn động.
Thái tử có việc muốn bàn bạc với Lang Lâm Linh? Rốt cuộc giữa bọn họ có quan hệ gì?
Nàng giả vờ lơ đãng cười hỏi thái tử, thái tử lại chỉ hạ giọng nói, cô đã nói rồi, khi nào nàng đồng ý làm nữ nhân của cô thì cô sẽ đem toàn bộ những bí mật nói cho nàng biết.
Thái tử có ý đối với nàng, tuy hai người là bằng hữu nhiều năm, nhưng sự nhẫn nại của hắn đã sắp chạm đến giới hạn, đó cũng chính là lý do Thượng Quan Kinh Hồng khẩn trương muốn nàng lập tức quay trở về bên cạnh hắn.
A, Kiều Sở.
Trong lòng nàng quét qua một tia ngọt ngào, sau đó lại bắt đầu tính toán.
Theo lý mà nói thì Lang Lâm Linh nhẽ ra là không thể cùng thái tử có bất kỳ mối liên hệ gì mới phải.
Bởi vì nàng là chính phi của Duệ vương, tương lai một khi Duệ vương đăng cơ thì hoàng hậu không ai khác chính là nàng.
Nếu nàng hợp tác cùng với thái tử thì Lang gia sao có thể nhận được hậu đãi tốt hơn so với cái này được?
Nữ nhân của đệ đệ có thể nạp làm cơ thiếp, nhưng nếu đưa nữ nhân của đệ đệ lên làm hoàng hậu thì thiên hạ sẽ nói thế nào? cho nên Thái tử tuyệt không có khả năng sẽ làm như vậy, điểm này cả Lang Lâm Linh và Lang gia đều sẽ rất rõ ràng.
Nhưng dù sao thì thế sự khó lường, nếu như Lang Lâm Linh quả thật có câu kết với thái tử thì đối với Thượng Quan Kinh Hồng sẽ là vô cùng phiền toái!
Cách tốt nhất lúc này đó là trước khi nàng đem viên thuốc này giao cho Lang Lâm Linh, liền mở ra và xem trộm nội dung tin tức giấu bên trong.
Nàng có cảm giác bên trong viên thuốc có chứa tin tức không hề đơn giản, nếu không vốn dĩ thái tử có thể giao một gã sai vặt đem đến là được, sẽ không cần đích thân nàng đi giao.
Nhưng viên thuốc này dùng sáp ong làm nắp che lại, một khi nàng mở ra thì nắp cũng sẽ hỏng, Lang Lâm Linh nhìn thấy nhất định sẽ sinh nghi.
Nhưng nếu nàng đem viên thuốc này giấu đi, sau đó nói là bất cẩn làm rớt trên đường, cũng không biết là thái tử nghe vậy sẽ nghĩ thế nào nữa?
Nàng không ngừng tính toán đi tính toán lại, cuối cùng vẫn là sai một gã sai vặt bên người nhưng kỳ thực chính là ám vệ thông tri cho Trữ vương, sau đó Trữ vương sẽ phái ám vệ cải trang dưới bộ dáng nội thị trong cung đến Anh Linh điện báo tin cho Thượng Quan Kinh Hồng.
Trước đó nàng nghe nói hoàng đế đã triệu Thượng Quan Kinh Hồng và Kiều Sở đến Anh Linh điện rồi.
Nguyên nhân vì cái gì thì không ai biết, nhưng nói chung tin tức vẫn có thể bằng cách nào đó mà rò rỉ ra ngoài, vốn tin tức trong cung từ xưa đến nay đều là tối sơ cũng là tối mật.
Việc này cần phải để Thượng Quan Kinh Hồng lại đây xử lý mới được!
Hy vọng hắn có thể có cách lấy được tin tức mà không cần phá hỏng viên thuốc.
Kinh Hồng, mau đến đây nhanh lên.
****
Ngự hoa viên.
Nghe được tiếng kêu la từ hướng Kim Loan điện cùng Anh Linh điện vọng ra, ai nấy đồng thời biến sắc.
Tiếng la to kia rõ ràng là nói “Có thích khách, mau bảo hộ hoàng thượng”
Cửa hoàng thành vốn bố trí thủ vệ thâm nghiêm, nếu không phải là người có thân phận thì tuyệt không có khả năng tiến vào.
Lúc này đây, nếu trong cung có xuất hiện thích khách thì thích khách cũng chỉ là số ít.
Trong cung có nhiều người tiếp ứng, ngoài các thủ vệ thân thủ tuyệt đỉnh luôn ẩn thân ra còn có rất nhiều cấm quân thị vệ, đặc biệt là bên cạnh hoàng đế.
Ở chỗ hoàng đế phải có ít nhất là hơn trăm cấm quân hộ vệ, trừ phi thích khách có thể dùng cách gì đó uy hiếp làm khó dễ hoàng đế, nếu không thì hoàng đế cũng không đến mức gặp nguy hiểm mới phải.
Thích khách cho dù võ công có cao đến đâu đi nữa thì cũng chẳng đủ sức mà địch lại với hơn trăm cấm quân hộ vệ, thêm nữa là cấm quân thì cứ hết đám này đến đám kia tới tiếp ứng.
Nhưng kỳ quái cái nữa là giờ hoạt động ưa thích của thích khách không phải là ban đêm sao, hiện tại là giữa ban ngày ban mặt lại đi hành sự, có phải là thích khách bị điên không?
Lúc này cả thái tử, Hạ vương lẫn Tào Chiêu Nam đều tức tốc dẫn theo cấm quân ở Ngự hoa viên chạy về phía Kim Loan điện.
Danh Sách Chương: