77.
Gần đây, các cung nữ thường dùng một loại hỗn hợp hương liệu thêm cánh hoa để nhuộm móng tay.
Mùi hương thoang thoảng bám lên đầu móng tay nhỏ dài, giống như hoa tiên thành tinh.
Có vài phi tần cũng cảm thấy thú vị, cũng bắt đầu nghiên cứu. Lạc Thường tại am hiểu y thuật, cũng hiểu về hương liệu, nghiên cứu rất kỹ càng, nghe nói mùi hương của nàng có thể khiến cho bướm bay vào phòng.
Ta tò mò c.h.ế.t mất, chỉ tiếc là sau khi cái thai lớn một chút, ta bị nghén quá khủng khiếp.
Thức ăn mặn không ngửi được, đồ ăn ngọt ngấy có mùi hương hoa cũng không chịu được, cả ngày đều kêu đó, khiến cho Ngự Thiện Phòng cũng rối loạn, Hoàng Đế lại còn thúc giục, nói: “Người khác mang thai đều mập lên, vì sao đến lượt Khánh Tần lại gầy như thế, nhất định là tại Ngự Thiện Phòng không để ý, phải phạt.”
Tuy là Hoàng Đế nói hơi tàn nhẫn một chút, nhưng lại không thực sự trách phạt, nhưng khiến cho đám nô tài hoảng loạn, vô cùng sợ hãi.
Vì thế, người trong cung của ta đều đặc biệt nhất, đừng nói ngón tay có mùi thơm, ngay cả trên đầu cũng không dám cài hoa, nhìn qua thì sẽ cho rằng người trong cung của ta quá nghiêm ngặt.
Mỗi lần ăn cơm, một đám người khổ sở nhìn chằm chằm ta, giống như tú tài ở trường thi nhìn thấy đề bài là Kim Bình Mai, không biết phải nghĩ thế nào.
Mà ta cũng ăn cẩn thận, chỉ sợ mình bị nôn, mình không khó chịu mà đứa nhỏ có khả năng thừa nhận kém đã khóc rồi.
Ngay khi ta vừa giơ đũa do dự, người trong cung Lạc Thường tại tới, nói là Lạc tường tại sẽ tổ chức tiệc trà vào buổi chiều, khoe sơn móng tay “thất truyền đã lâu” mà nàng mới nghiên cứu ra được.
Ta nhăn mặt lại, đồ tốt, ta muốn đi xem, nhưng mà…
Ọe!
Một đám người phi lại vỗ vỗ sau lưng ta.
Chân tay luống cuống, vẻ mặt ta đau khổ từ chối: “Đi không được, bổn cung… Ọe!”
78,
Chiều hôm đó, ta nghĩ là mọi chuyện bình thường, nhưng một giấc mộng mới mơ được một nửa thì Thần Phi đã vọt vào trong phòng ta.
Lạc Thường tại bị bắt.
Tội danh là mưu hại con vua.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Ta khiếp sợ vô cùng, ngồi ở đó sửng sốt trong chốc lát mới có thể bình tĩnh lại, cầm tay Thần Phi hỏi chuyện: “Lạc tỉ tỉ đã làm gì?”
“Đầu độc.” Thần Phi sắc mặt không vui, có thể là nhớ tới những gì nàng đã từng trải qua, “Diệp Dịch Vy đã được mang đến cung của Thái Hậu.”
Thái Hậu để ý nhất là con vua, ta có thể nghĩ ra là Lạc Thường tại đã bị bắt giam tại chỗ, khó có thể giải oan.
Thần Phi tóm tắt tình hình lúc ấy cho ta.
Lạc Thường tại tổ chức tiệc trà, xuất phát từ lễ tiết nên thiệp mời đưa cho tất cả các phi tần trong cung, trong đó có cả Diệp Dịch Vy.
Vốn tưởng là nàng sẽ không tới, nhưng nàng vẫn mang theo bụng to mà tới.
Chỉ sau một chén trà nhỏ, Diệp Dịch Vy bỗng nhiên ôm bụng, kêu đau ầm ĩ. Hoàng Hậu nương nương hoảng loạn truyền thái y, Diệp Dịch Vy xuất huyết một chút,nhưng cũng may từ trước tới giờ cơ thể nàng mạnh khỏe, thai nhi cũng không có vấn đề gì.
Nhưng mà nàng một mực chắc chắn có người hại nàng, giữ lại tất cả những phi tần tham gia tiệc trà ở ngự hoa viên, không ai được đi đâu.
Thái Y Viện đi kiểm tra, tra ra trong trà của Lạc Thường tại có độc, tuy lượng chất động rất ít, nhưng lại vô cùng bất lợi với phụ nữ có thai, nếu cơ thể yếu đuối một chút thì có thể gây ra sẩy thai.
Lạc Thường tại chật vật bị cung nhân của Diệp Dịch Vy đẩy ngã trên mặt đất, nước mắt đầy mặt mà lắc đầu nói không có.
Nhưng sau khi nghe tin, Thái Hậu làm gì có chuyện nghe lời giải thích của nàng, thiếu chút nữa thì đánh c.h.ế.t nàng tại chỗ, may mà nhờ có Hoàng Hậu ra mặt điều đình, chỉ tạm giam Lạc Thường tại mà thôi.
“Lạc tỉ tỉ sẽ không hạ độc.” Ta mếu máo, không do dự chút nào mà đứng về phía Lạc Thường tại, cũng không phải vì ta có ý kiến gì với Diệp Dịch Vy, chỉ là Lạc Thường tại đã ở chung với ta nhiều năm, “Muội tin tỉ ấy.”
79.
“Ai rồi cũng sẽ thay đổi thôi, đồ ngốc.” Thần Phi thu mắt, buồn bã nhớ lại, “Con của bổn cung còn không phải là bị người thân cận nhất hạ độc mà không còn hay sao?” Nhưng nàng cũng không định tội cho Lạc Thường tại, chỉ cầm tay ta, mỉm cười nói, “May mà muội không đi!”
Trước kia ta ăn nhiều, thân thể cường tráng, dạo này nôn nghén nhiều quá, ngoài bụng ra thì chỗ nào cũng gầy, rốt cuộc cũng có thể đứng vào hàng mỹ nhân.
Ta mở to mắt, ngập nước nhìn về phía Thần Phi: “Muội phải làm thế nào mới có thể giúp được Lạc tỉ tỉ?”
“Không được giúp.” Thần phi trầm giọng nói: “Ta tới tìm muội chính vì việc này, muội biết sau khi tỉnh lại Diệp Dịch Vy đã nói cái gì đầu tiên không?”
Ta làm sao biết được.
Ta có phải thần tiên đâu.
“Nàng nói, nhất định là Tần Kết sai bảo sau lưng, nàng sợ ta sẽ sinh hoàng trưởng tử nên cố ý thiết kế âm mưu hại ta, nếu không vì sao nàng có thể không tới?”
“Vớ va vớ vẩn!” Ta bực mình mà mắng nàng.
“Muội có đầu óc này thì tốt rồi.” Thần Phi an ủi ta, “Hoàng Thượng đã đảm bảo cho muội, không kinh động đến muội, nhưng bởi vì muội là người duy nhất không chịu ảnh hưởng, vì thế không thích hợp để ra mặt để cầu tình cho Lạc Thường tại, đây là Hoàng Hậu đề nghị, mà… Lạc Thường tại cũng đề nghị.”
Ta lúng ta lúng túng, cũng không biết chính mình ồ lên một tiếng.
Trước khi Thần Phi đi, ta bỗng nhiên cầm lấy tay nàng, “Vậy thì… Lạc tỉ tỉ sẽ không có việc gì chứ?”
Thần Phi cười vô cùng miễn cưỡng: “Rất khó.”