• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

80.

Lý Quân Khoát sấm rền gió cuốn, điều tra một ngày hạ độc như thế nào.

Cung của Lạc Thường tại bị lục soát, một thị vệ bắt được một cung nữ bên người Lạc Thường tại, nàng từ cửa sau ôm một bao lớn Hàn Thạch Hoa, bị bắt ngay tại chỗ.

Cung nữ nói, khi đó Lạc Thường tại dùng để nhuộm móng tay.

Thái y lại đi xem xét móng tay của các cung nữ, phát hiện một số vật liệu lưu lại màu sắc ở trong thuốc nhuộm móng tay tương khắc với Hàn Thạch Hoa, nếu để cạnh nhau sẽ gây ra độc tính, phát ra mùi hương, sẽ ảnh hưởng đến thai phụ.

Lạc Thường tại chuẩn bị trà bánh trộn lẫn sữa dê, thứ này là một đồ ăn có tính chất xúc tác, ba thứ trộn lẫn với nhau dẫn tới Phương Tần bị đau bụng tại chỗ.

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương

Quá trình phá án vô cùng thuận lợi, thái y thẳng lưng đi ra khỏi cửa, giống như ngày mai có thể đi nhậm chức ở Đại Lý Tự.

“Thật kỳ lạ.”

Hạnh Nhi hầu hạ ta tắm gội, trong cung không có người khác.

“Quá phiền toái, còn không có hiệu quả.”

Bao nhiêu tính toán, vừa trà lại vừa sơn móng tay, Lạc Thường tại tốn nhiều công như vậy, cuối cùng lại bị bắt tại trận.

Còn không bằng trực tiếp đẩy Phương Tần một cái, sảng khoái biết bao.

Lại nói, Diệp Dịch Vy đau bụng rất kịp thời, chỉ vừa nhấp một ngụm trà, thái y xem xét thấy có độc đã nôn ra, không tạo ảnh hưởng gì đối với long thai cả.

Ta cả gan suy đoán, một đôi mắt tròn nhìn chằm chằm Hạnh Nhi

“Có khi nào là Phương Tần tự mình hạ độc không?”

“Nương nương, cũng không thể nói bậy.” Hạnh nhi bị dọa giật mình, vội đập tay vào nước, giống như là muốn xóa bỏ lời nói của ta lúc nãy, nàng thu mắt, thong thả ung dung mà nói: “Chuyện đã xảy ra, người tổn thất lớn nhất chính là Phương Tần, nàng có thể làm sao?”

Đúng rồi, đây là lý do mà Diệp Dịch Vy muốn kéo ta xuống nước.

Nàng là người bị hại, từ đó đã có thể tẩy sạch nghi ngờ, sống c.h.ế.t mặc bay, nước ngầm càng đục nàng càng đắc ý.

“Trong thời điểm rối loạn, nương nương cẩn phải bảo trọng thân mình, đừng để bị liên lụy là tốt nhất.” Hạnh Nhi nói, “Hôm qua An Quốc Công cả đêm tiến cung, chạy tới Dưỡng Tâm Điện làm ầm ĩ một trận, cầu xin Hoàng Thượng tra rõ, vở kịch này hắn không quan tâm là thật hay giả, đã trở nên ồn ào rồi, nếu không xử lý ai, bên trong bên ngoài đều sẽ không bỏ qua.”

Nàng là người do Lý Quân Khoát chọn tới, ta có thể tin.

Sau khi xảy ra chuyện, đã nhiều ngày Lý Quân Khoát chỉ đến một lúc tờ mờ sáng trước khi thượng triều, không chờ ta tỉnh lại đã vội vàng đi.

Nhưng Hạnh Nhi luôn luôn có liên hệ với Ngự Thư Phòng, ý của nàng cũng là ý của Lý Quân Khoát.

Ta uể oải mà ừ một tiếng, vừa nghĩ đến Lạc Thường tại, trong lòng khổ sở lại cảm thấy vô lý, nửa khuôn mặt nhấn chìm trong nước, muốn thả lỏng bản thân.

Nước ấm không qua lỗ tai, khi ta bừng tỉnh lại đã nhớ đến một chuyện trước kia.

Thư Đáp ứng hôm ấy rất thơm.

“ Ngày hôm qua tiểu muội của tần thiếp tiến cung, trên người mang theo một cái túi thơm, tần thiếp cũng xem một chút, mùi hương kia dính vào, cũng không khó ngửi lắm.”

Mùi hương này có chút xa lạ.

Hàn Thạch Hoa nở đầy bên ngoài cung, không phải là vật gì lạ lùng cả.

Đúng rồi!

Ta đột nhiên nhảy ra, vừa có một suy nghĩ lóe lên.

Trong cung không thường xuyên thấy Hàn Thạch Hoa, Lạc Thường tại nhờ có Thư Lan Âm nói mới biết đến sự tồn tại của nó.

Khi đó, Lạc Thường tại còn đang trầm mê trong việc chế ra sơn móng tay khác người, Hàn Thạch Hoa tự nhiên mà lọt vào mắt nàng, nàng mời mọi người phẩm trà chính là muốn giới thiệu sơn móng tay do mình làm từ Hàn Thạch Hoa.

Nếu nàng có ý định hại người sẽ không khoe ra bên ngoài.

Vì cái gì chứ… Rõ ràng là ta đứng ngoài cuộc, vẫn cảm thấy cả người không thoải mái.

“Sau khi thái y tra ra sơn móng tay có vấn đề, Thái Hậu đã ra lệnh cấm cung nữ phi tần tùy ý nhuộm móng tay, may mà trong cung của chúng ta không có ai sử dụng đồ vật kia.” Hạnh nhi nói sang chuyện khác.

Đúng rồi!

Ta giống như được đả thông hai mạch Nhâm Đốc (20) đã hiểu ra được chỗ bất hợp lý rồi.

Lần này hạ độc là nhằm vào hai người mang thai, trong cung chỉ có ta và Diệp Dịch Vy là đang mang thai, Diệp Dịch Vy tháng lớn, cái thai này đã rất vững vàng, chỉ còn lại ta, tháng nhỏ, dễ xảy ra chuyện nhất.

Độc kia đâu có nhằm vào Diệp Dịch Vy, rõ ràng là nhằm vào ta.

Chỉ là ta bị nôn nghén, tránh được ám tiễn, lại lười đi lại mà tránh được minh thương. (21)

Khi thấy chiêu này thành một nước cờ hỏng, cho nên các nàng nhắm vào Lạc Thường tại.

“Ta muốn gặp Hoàng Thượng!” Ta vội vàng đứng dậy, nếu Lạc Thường tại phải vì ta mà chịu tai họa bất ngờ này, ta không thể nào mặc kệ không tới.

______

(20) Mạch Nhâm và mạch Đốc là hai mạch chủ trên cơ thể người, ở đây có lẽ là tác giả dùng với ý là bé Quýt đã bất ngờ hiểu ra được điều gì đó.

(21) Minh thương và ám tiễn có nghĩa là đ.â.m thương chỗ sáng (tấn công trực diện dễ thấy) và b.ắ.n tên trong tối (đánh trộm sau lưng), trong câu thành ngữ: Minh thương dễ tránh ám tiễn khó phòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK