97.
Ta có công sinh dục, Thái Hậu đồng ý phong ta làm phi.
Nhưng Lý Quân Khoát nói, vốn dĩ có thai đã nên phong ta làm phi, lần này sinh được hoàng trưởng tử, phong là Quý phi cũng là đúng lý.
Hắn nói như vậy, nhưng Thái Hậu lại phản đối cực kỳ.
“Phong Phi là đủ rồi, nếu phong làm Quý Phi, chỉ ở dưới Hoàng Hậu, chỉ sợ là Tần Thị không thể chịu được áp lực của vinh sủng này. Hoàng Thượng thiên vị Tần thị ai gia cũng không cản trở được, nhưng mà Phương Tần mới mất con không lâu, bệ hạ cần phải giữ chút mặt mũi cho Quốc Công phủ.”
Sự tình giằng co mãi không xong, cuối cùng vẫn là Lý Quân Khoát nhường một bước, phong làm Hiền Phi, chuyển đến Vĩnh Thọ Cung.
Ta căn bản không thèm để ý mấy chuyện này, khi làm Quý Nhân, khi làm Tần ta cũng vui như hoa nở, chỉ cần mùa đông không quên than lửa, mùa hè không quên đá lạnh, ăn mặc không lo, phân vị gì cũng không quan trọng.
Rốt cuộc ta tích cóp nhiều tiền như vậy, muốn tặng cho cha, cha lại tuyệt thực giận dỗi.
98.
Thư Lan Âm được phong làm Thường tại, có nghĩa là đại ca Thư gia đã lập công.
Thần Phi cũng mặt mày hớn hở, có thể lập công thì có nghĩa là thế cục có chiều hướng tốt.
Chỉ là niềm vui này của nàng không giữ được bao lâu, ba ngày sau tin tức ở kinh thành nổ tung.
Vương tướng quân c.h.ế.t trận.
99.
Vương tướng quân là vì cứu nhị tiểu thư mà chết.
Thế cục của chiến trường thay đổi trong nháy mắt, tuy quân ta chiếm ưu thế, nhưng quân địch âm mưu quỷ kế rất nhiều.
Nhị tiểu thư lãnh binh, đại thắng quân địch, lại bởi vì truy kích quân giặc mà rơi vào bẫy, bị bắt.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Vương tướng quân tập kích bất ngờ đại bản doanh của quân dịch cứu con gái, nhưng lại bị gian tế phản bội làm hại, tiết lộ tin tức.
Hắn mới vừa cứu được nữ nhi đã bị bao vây, hai người tắm m.á.u chiến đấu một đêm, nhị tiểu thư cõng t.h.i t.h.ể của phụ thân bò trở về quân doanh của bên ta.
Vốn dĩ là bởi vì chủ tướng đột nhiên ly thế, quân tâm tan rã.
Nhưng nhị tiểu thư không màng thương thế của bản thân, lấy thân làm mồi dẫn quân đến bẫy rập của địch, lại cùng với đại ca Thư gia nội ứng ngoại hợp, ở trong loạn chiến đã c.h.é.m thủ cấp của tướng địch và con của hắn.
Hiện giờ hồi kinh cùng với di thể của Vương Tướng quân là hai cái đầu.
Quân địch như rắn mất đầu, gửi thư xin hàng.
Chiến tranh kết thúc rồi, thắng lợi.
Nhưng lại thua hoàn toàn, tiên đế kiêng kỵ Vương gia như vậy chính là bởi vì Tây Bắc không thể nào không có Vương gia.
Hiện tại cột sống của Vương gia đã gãy, triều dã náo động.
100.
Quần thần ầm ĩ một trận.
Có rất nhiều người xin trọng thưởng cho trưởng tử Thư gia, ý là muốn bồi dưỡng một Vương gia tiếp theo ở Tây Bắc.
Còn có rất nhiều người chỉ trích Vương nhị tiểu thư thân là nữ tử xuất chiến, ảnh hưởng tới chiến cuộc, dẫn tới cái c.h.ế.t của Vương tướng quân.
Vương nhị tiểu thư tựa như trở thành tội nhân, giống như Đát Kỷ.
Thần Phi ngồi cùng một chỗ với Thư Thường tại, mấy ngày nay đều đóng cửa.
Cung nhân đều tránh hai người.
Thật giống như cả Thư gia và Vương gia đều có người chết.
Thư Thường tại thoái thác thân mình không khỏe, ngay cả cửa cũng không ra.
Dư âm của chiến sự lan tới thâm cung. Hạnh Nhi truyền tin đến cho ta, nói Thần Phi nương nương mặc quần áo màu trắng, quỳ ở bên ngoài Dưỡng Tâm điện suốt một ngày một đêm.
“Tỉ tỉ… vì sao lại quỳ?”
Ta vội vã đi tìm nàng, chỉ sợ Lý Quân Khoát sẽ phạt nàng.
Hạnh Nhi giữ chặt ta: “Thần Phi nương nương vẫn chưa phạm sai lầm gì, mà là… là vì để thỉnh phong cho Vương Nhị tiểu thư, xin cho nhị tiểu thư được kế thừa tước vị tướng quân, lãnh binh Tây Bắc.”
“...” Ta suy sụp ngã ngồi trên giường.
“Hoàng Thượng đã đồng ý chưa?”
“Vẫn chưa.”
“Vậy…”
“Thần Phi định quỳ cho đến khi Hoàng Thượng đồng ý mới thôi.”
101.
Nan đề của tiên đế một lần nữa rơi vào tay Lý Quân Khoát.
Vương tướng quân cũng có con trai.
Nhưng chỉ nghe nói hắn thông minh, giỏi binh thư, ngày thường làm quân sư, người như vậy có thể bày mưu lập kế, lại không nhấc nổi thương.
Hai vị tướng tài của Vương gia đều là con gái.
Không biết là phúc hay là họa.
Ta bảo Hạnh Nhi để ý tin tức ở Dưỡng Tâm Điện, cho dù từ xưa đến giờ ta không coi là thông minh, ta cũng hiểu việc này không phải việc mà ta có thể tham gia.
Triều đình lẫn hậu cung, quá lớn, liên lụy quá nhiều việc, nhiều người.
Trong lòng ta rối rắm không gỡ nổi, nôn nóng không thôi.
Hạnh Nhi cuối cùng đã trở lại.
Hai ngày một đêm, Thần Phi không uống một giọt nước nào, quỳ ở cửa Dưỡng Tâm Điện.
Hạnh Nhi nói: “Bệ hạ đồng ý, còn phong chức cho nhị tiểu thư.”
Nàng lại nói: “Thần Phi nương nương sau khi nghe được ý chỉ, tự mình trở về Dực Khôn Cung, vừa đến cửa cung thì hôn mê.”
102
Ta đi thăm Thần phi.
Nàng lại không tỉnh, giống như gặp ác mộng.
Hơi thở suy yếu, khóe miệng hạ xuống, thái y châm cứu, nói đã cứu được nàng, nhưng Thần Phi vẫn chưa tỉnh lại.
Ta hồi cung lúc hoàng hôn.
Trong điện im ắng, mấy cung nhân quét dọn chân tay rất nhẹ nhàng.
Ta vừa vào đã thấy Lý Quân Khoát tới rồi, đang ngủ rất say trên giường.
Ta rón rén bước vào cửa, nửa ghé vào bên giường, ngón tay nhẹ nhàng xoa lên khuôn mặt hắn, quanh mắt đều là quầng thâm.
Thần Phi đánh cược vào sự khác biệt giữa Lý Quân Khoát và Hoàng Đế.
Lý Quân Khoát không phải là không biết bản lĩnh của nhị tiểu thư, hắn chỉ là bị trói buộc bởi quá nhiều lợi ích và thế tục của người khác, có một chút việc ngươi biết rõ là đúng, là có thể làm, nhưng lại không thể làm.
Bởi vì đây không phải là một thời đại thích hợp, thời cơ thích hợp.
Khi ta còn trên đường đi còn oán trách hắn, nhưng đến khi nhìn thấy hắn mệt mỏi nằm trên giường, sự oán trách của ta lại trở nên ấu trĩ buồn cười.
Làm sao có thể hắc bạch phân minh chứ.
Lý Quân Khoát cảm thấy hơi thở của ta, mở to mắt.
Hắn nghiêng đầu, con ngươi màu đen nhìn vào khuôn mặt đầy mây đen của ta, bỗng nhiên hắn cười.
Hắn nhéo nhéo cái mũi ta: “Lớn rồi, biết thương xót người khác rồi!”