Bên kia Đại Thần Lực dùng pháp bảo giao chiến với Mã Viện, đến hồi bất phân thắng bại, do trong thân xác của người nên dù pháp lực có cao đến đâu Đại Thần Lực trên mình cũng có vài thương tích, Mã Viện dù thân thể bị nhiều vết thương do vết chém từ mái chèo vàng, nhưng xem ra càng giao chiến càng hăng máu. Kình lực hai bên tung ra cực kỳ mãnh liệt, khiến đá bay cát chạy, trong đám bụi mờ chỉ nghe những va chạm kinh hồn. Hắn sau khi đánh như vậy không được lấn át Đại Thần Lực, lùi xa mấy bước hét một tiếng kinh thiên động địa, từ trong cơ thể tuôn ra những luồn “xích ám” đỏ rực hóa thành một con quỷ đỏ to lớn, trên tay cầm một thanh Hỗn Thần Trụ lao đến ba người, những nhát bổ từ trên xuống uy lực kinh hoàng, mặt đất như toác ra làm đôi bởi những cú đập, sức mạnh của pháp bảo “diệt thánh tiên” dù né tránh cũng bị áp lực quá kinh khủng, hộc cả máu tươi, cả ba thấy tình huống nguy cấp nếu như còn trong hang sâu này tuy rộng lớn cũng khó tránh khỏi cái chết, thế nên tất cả cùng nhau nhanh chóng vừa đánh vừa lui, theo lỗ hổng trên trần hang bị vỡ phóng lên trên mặt đất, Mã Viện trong hình hài của Xích Vương Quỷ điên cuồng truy đuổi theo sau.
Trên mặt đất cảnh tượng trước mặt ba người, sự việc thê lương diễn ra khắp nơi, nền trời giờ nhuốm một màu đỏ tàn khốc bao trùm lấy vạn vật, cây không còn lá. Dòng sông hóa thành máu, chim muôn thú vật chết khắp nơi, tiếng oán than sinh linh đồ Việt không còn sự sống, vang trên không khí trời Nam. Nhìn cảnh tượng trước mắt cả ba người, nước mắt tự dưng tuôn thành dòng, không ngờ rằng sự việc tưởng chừng như cùng đơn giản lại gặp phải sự cố đau đến xé lòng. Thật ra những trụ đồng của Mã Viện bí mật chôn giấu trong lòng đất Giao Chỉ khi xưa, giờ mới phát huy công dụng, từ trong lòng đất dần trồi lên trên mặt đất, những trụ đồng ấy sau khi khai mở Quỷ Môn Quan đã trở thành một trận đồ cực lớn” Lưỡng Nghi Càn Khôn Trận” một trận pháp khai mở dùng chính linh hồn của con dân nước việt mà chuyển hóa thành sức mạnh của hắn ta. kế hoạch của hắn xem ra đã thành công...
“Người Việt tự đánh giết nhau, ta không cần đụng tay vào... Hahaha.” Tiếng nói của Mã Viện cười đắc ý.
An Nam uất hận nói: “Hôm nay nước mất nhà tan, dù thân ta có tan ra thành trăm mảnh cũng không thể nhắm mắt, cho mi làm càn... Đại Thần Lực ông cố gắng phá bỏ Ấn Quỷ, còn phần tên Mã Quỷ này xin để cho tôi...”
Nói vừa dứt lời chỉ thấy An Nam không nói gì thêm. Nhảy vọt lên không trung, lấy máu nơi khóe miệng, dùng hai tay chụm lại thành ấn chỉ lên trời cao, vẽ vào khoảng không hai chữ “Triệu Bảo” rồi đọc lớn: “Thái dương vi chí, vĩnh hỏa chi tinh... Thiên sơn đạo giáo, Chử Đạo Tổ. Tiên Dung... thần Kim Long, nay Đức Huyền nhận thấy cơ đồ Đại Việt lầm than, sinh linh đồ thán bởi ác ma Xích Vương Quỷ nay con nguyện lấy tất cả tinh huyết tu luyện bản thân, như là một khế ước, kính mong nhận được Thần Khí diệt trừ yêu nghiệt... Vô Lượng Thiên Tôn”
Thoáng chốc thấy trên tầng không một tia sét màu tím đánh xuống mặt đất, một sức mạnh lan tỏa làn rung chuyển mặt đất, xuất hiện một thanh kiếm cắm xuống mặt đất, đuôi kiếm có một miếng vảy rồng vàng rực, lưỡi kiếm ánh xanh biển, trên đó có khắc ba chữ “Độc Cổ Kiếm”.
Nói ra mới biết, Độc Cổ Kiếm này khi xưa vốn là một thanh thủy thần kiếm của Chử Đạo Tổ luôn mang theo bên mình, khi ngài đắc đạo thành tiên vứt lại ở đầm Dạ Trạch.Vào thời nhà Lý, quân Phương bắc do Dương Phiêu và Trần Bá Tiên kéo sang xâm lấn bờ cõi. Lý Nam Đế sau khi giao chiến gặp nhiều bất lợi nên phải lui về Khuất Lão, lúc ấy Triệu Quang Phục là một danh tướng được lệnh vua Lý phải lùi về cự địch ở đầm Dạ Trạch, ngày thì án binh, ban đêm lao ra đánh phá giết chết không biết bao nhiêu quân địch, nhưng quân giặc người đông thế mạnh “quân đông như kiến, lương thảo như núi” đánh đêm trước đêm sau đã có sự hỗ trợ, trước thế khó ấy Quang Phục đã lập đàn thỉnh chư thần giúp đỡ, khi đó Chử Đạo Tổ xuất thế trên mình cưỡi một con Kim Long từ trên trời xuống, ban móng rồng và chỉ cho cách lấy thần kiếm bảo rằng “Lấy móng rồng lên chuôi kiếm mà đánh giặc, giặc ắt tan” Triệu Quang Phục làm theo lời căn dặn, quân giặc sau đó thua trận chạy về Phương bắc. Lý Nam Đế mất ở Khuất Lão, Triệu Quang Phục lên ngôi xưng là Triệu Việt Vương đóng đô ở Vạn Xuân.
Về sau con gái của Triệu Quang Phục là Cảo Nương đã trúng kế của Nhã Lang đem Độc Cổ Kiếm cho Lý Phật Tử, thành Vạn Xuân đại loạn. Triệu Việt Vương bị Lý Phật Tử kéo quân đánh, khi Lý Phật Tử đuổi đến nơi phải tự vẫn ở cửa biển Đại Nha thì độc thần kiếm cũng tự nhiên không hiểu vì sao bay ra cửa biển rồi biến mất.
Sau này Nguyễn Nhạc mua lại được thanh kiếm này bởi một ông lão đánh cá, thanh kiếm bên ngoài ngâm nước biển đã bị ăn mòn rỉ sét nên Nguyễn Nhạc cho là không còn hữu dụng bỏ đi bèn đem giao thanh kiếm cho thầy của mình là Trương Văn Hiến, vốn huyền pháp cao thâm liền nhận ra đây là thanh bảo kiếm trong truyền thuyết, liền tu bổ lại. Khi Nguyễn Nhạc khởi nghĩa chống chúa Nguyễn ở “Đàng trong” Trương Văn Hiến đã đem giao lại bảo kiếm cho Nguyễn Nhạc, theo lời của thầy Trương Văn Hiến “Muốn phát huy hết công dụng của thần kiếm phải tìm và giết được con rồng đen trên núi Lĩnh” Nguyễn Nhạc chặt đầu Ô Long để tế kiếm, làm cho máu và huyết độc của nó ngấm vào thanh kiếm từ đó tên gọi là Độc Cổ Kiếm, đánh bại chúa Nguyễn Ánh bỏ chạy sang nước Xiêm. Nguyễn Nhạc tự xưng là Thái Đức Hoàng Đế và lập ra nhà Tây Sơn, vì không có ý định thống nhất đất nước nên đem Độc Cổ Kiếm truyền lại cho em trai là Nguyễn Huệ còn mình lui về thành Quy Nhơn xưng là Tây Sơn Vương.
Nguyễn Huệ lấy niên hiệu là Quang Trung xưng là Vũ Hoàng Đế đem Độc Cổ Kiếm giao cho danh tướng của mình là Đô đốc Nguyễn Văn Lộc, trực tiếp chỉ đạo và tham gia trận đánh Ngọc Hồi Đống Đa tiêu diệt hơn ba mươi vạn quân Thanh tại Nhãn Lạng Giang Yên Thế. Nguyễn Văn Lộc trước đây cũng là một học trò giỏi của thầy Trương Văn Hiến được thầy truyền dạy huyền thuật, khi ra đến thành Thăng Long nhìn thấy Long mạch nơi đây bị trấn yểm, cùng khi đó oán khí của hai mươi tám vạn quân Thanh chết ở gò Đống Đa bốc lên ngút trời, gây họa thế, đô đốc liền đem Độc Cổ Kiếm làm phép “Chiêu Hồn Oán” của quân Thanh. Sau đó ra sao cũng không ai rõ.
Tương truyền là vậy, qua năm tháng người dân thêm mắm dặm muối, không biết sự thật ra sao. Dù là gì Độc Cổ Kiếm cũng là một trong Thập Thần Bảo Khí của Đại Việt. Hôm nay An Nam vì thấy nhân gian bị Mã Viện dùng Ấn Quỷ khai mở Quỷ Môn, dân chúng Đại Việt sắp đến ngày diệt tận, Mã Viện có được “Huyết Quỷ Tinh Vương” biến thành Xích Vương Quỷ, trong tay cầm một trụ đồng to lớn Hỗn Thần Trụ, cây trụ đồng này là vật pháp bảo có thể đánh tan hồn phách của Tiên Thánh, thế nên chẳng còn cách nào hay hơn là dùng hết tinh hoa tu luyện, lấy máu mình minh chứng cho lời thề, triệu hồi Độc Cổ Kiếm.
Khi Kiếm thần xuất hiện trong An Nam giờ thân tỏa ra một vầng quang chói mắt, xanh tím cuồng lực di chuyển khắp châu thân. Đứng đó nhìn chằm chằm vào Mã Quỷ, trên môi nở một nụ cười nhếch mép, nhưng làm cho Mã Quỷ, dù chưa biết thần lực Kiếm Thần ra sao nhưng qua ánh mắt, hắn như uống phải ngụm khí lạnh toát.
Ngư Nhi bước lên nói: “Còn tôi nữa chứ, anh quên rồi sao, diệt trừ bọn ác ma này phải có phần của tôi đây...”
An Nam không nhìn Ngư Nhi, ánh mắt căm phẫn nhìn vào Mã Quỷ nói: “Chuyện ở đây là của tôi và Mã Quỷ này. Cô hãy đi giúp Đại Thần Lực một tay, đóng lại Quỷ Môn Quan, lấy Ấn Quỷ giao cho ông ấy, ông ấy tự sẽ biết cách hóa giải. Nếu hai ta đánh một Mã Quỷ này hắn sẽ nói nước Nam ta ỷ đông hiếp yếu đấy... Hahaha.”
Xích Vương Quỷ cười nói: “Miệng to ấy, lúc nãy ta chỉ dùng ít sức mà đã loạn thương, muốn không sống nổi. Kẻ nào dám cản con đường trường sinh của ta, kẻ đó không có kết cục tốt... nhà ngươi chán sống rồi... Hm”
An Nam bước từng bước lại gần Mã Quỷ, đứng ngay dưới chân hắn nói lớn: “Ta thật đáng thương cho nhà ngươi. Biết tại sao không? Con người phải có luân hồi, hạnh phúc hay đau khổ theo sự nhân quả mà ra. Điều luật bất di bất dịch này ai cũng biết và ai cũng muốn sau khi từ giã cõi đời sẽ làm gì được cho hậu thế. Ta rất vinh hạnh được chết vì đại cuộc. Còn nhà mi ham sống sợ chết, dùng những mưu ma chước quỷ, tà môn ngoại đạo, giết người vô tội. Bản thân biến thành quỷ, sống vậy thì sống làm chi cho hậu thế Phục Ba của ngươi hổ thẹn... hj”
Mã Quỷ nghe An Nam nói vậy, cuồng nộ dâng trào, đưa bàn chân đạp xuống bên dưới định đè nát An Nam, nhưng hắn chợt kinh hãi khi An Nam chỉ dùng một cánh tay đỡ lấy chân hắn, sau đó tung người lên ngang vai, đồng thời một cú đá như trời giáng vào ngực, hất văng thân hình to lớn của hắn vào vách núi Rùa làm lở một góc núi. Khi trong đám bụi mù mịt chưa kịp tan thì bất ngờ hắn bay ra trên tay dùng Hỗn Thần Trụ giáng xuống đầu An Nam, An Nam dùng Độc Cổ Kiếm đánh dạt, đồng thời nhảy lùi về sau mấy bước. Hai bên quần thảo nhau cát bụi bay đầy trời, âm thanh hai pháp bảo va vào nhau nghe lạnh sống lưng, lực chạm của hai pháp bảo gió cuộn mây gầm, cỏ cây ngã rạp. An Nam tay cầm thần kiếm Việt đứng vận hết kình lực trong tay, quyết chí một kiếm khuất phục Mã Quỷ, chỉ thấy ánh sáng xanh trên thanh Độc Cổ Kiếm không ngừng tuôn ra dòng khí lực ngút ngàn. Mã Quỷ cũng dùng Hỗn Thần Trụ đỏ như lửa thủ thế, An Nam tung người lên không trung, chém xuống một lực kinh hồn. Chỉ nghe thấy một tiếng nổ lớn vang xa ngàn dặm, Độc Cổ Kiếm bị mẻ một góc, cánh tay và khóe miệng An Nam tuôn trào dòng máu tươi xuống mặt đất, một chân khụy xuống, một tay cầm kiếm chống xuống đất, tay còn lại để trên gối, ánh mắt không còn sinh khí. Bên kia Xích Vương Quỷ còn đứng sừng sững đen sì như một ngọn núi, pháp bảo Hỗn Thần Trụ gãy làm đôi, hỏa huyết trên người tắt hẳn, thoạt nhìn không còn sức sống. Hắn cố gắng cười, như khóe miệng không còn mở được nữa chỉ lắp bắp: “Không... hự... không thể như thế được! Hổn thần pháp bảo, không thể bị phế trước thanh kiếm cùn của Đại Việt. Ta không tin... thật sự ta không tin!... ta không tin!... hự...”
An Nam vẫn quỳ ở đó ngước mặt lên nhìn hắn nói: “Ta nói cho ngươi biết một bí mật. Xưa có câu nước chảy đá mòn. Thần binh của Phương bắc nhà ngươi dù như thế nào, cũng bị khắc chế bởi chi phối bởi ngũ hành. Hỗn Thần Trụ là pháp bảo thuần Hỏa Dương, Độc Cổ Kiếm lại là thuần Thủy Âm, lửa gặp nước đơn giản là tắt, như chính mạng sống nhà ngươi lúc này... Vĩnh sanh bất diệt, cuối cùng cũng chỉ là hư ảo mà thôi.”
Nói dứt lời thân hình của Mã Quỷ đổ ập xuống, nơi ngực hắn một đường kiếm chẻ thẳng từ trên xuống như một vết cắt hoàn hảo.