Beta: Wendy, Sally
Vấn đề xây tường mới này ai cũng có thể nghĩ tới, nhưng thực hiện lại khó khăn.
Trước mắt, nguyên nhân tử vong của mấy thành viên đội tuần tra vẫn chưa tìm được, thực vật có thật sự bắt đầu giết người hay không cũng chưa có chứng cứ xác thực.
Bọn họ chỉ có thể điều tra theo phương diện này trước.
Rõ ràng trong lòng mọi người đều thấp thỏm, sợ thực vật bên ngoài bức tường thật sự bắt đầu giết người, thế thì bọn họ chính là nhóm người nguy hiểm nhất.
Tuy nhiên, cho dù bọn họ lo lắng, sợ hãi nhưng cũng không ai thật sự chùn bước.
Đối mặt với nhiệm vụ Lạc Kỷ Minh mới phân chia, họ đều phối hợp tích cực.
“Chúng ta buộc phải bảo vệ nơi này, tường của núi Vân Linh không thể đổ.” Cuối cùng Lạc Kỷ Minh nói: “Tôi sẽ xin sự giúp đỡ của tổng bộ, gần đây nếu cần ra ngoài, nhất định phải nhờ đội tuần tra bảo vệ.”
Giang Kỳ bổ sung một câu: “Lời khuyên của tôi là không cần thiết thì tạm thời đừng ra ngoài, mọi người cũng là nhân dân của chúng tôi, không thể bị tổn hại.”
Lạc Kỷ Minh: “Tan họp.” Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Tâm trạng mọi người khó bình tĩnh nhưng bọn họ vẫn đứng dậy rời đi với ánh mắt kiên định, tập trung tinh thần làm việc.
Nhân viên nghiên cứu Vu không vội rời đi, đợi những người khác đều đi khỏi, cô ta liếc nhìn Ngân Tô như đã đi vào cõi thần tiên một cái, mở miệng nói: “Tôi thấy nên khởi động lại hạng mục D-31.”
Lạc Kỷ Minh: “Hạng mục D-31 đã thất bại, không cần thiết phải khởi động lại, Vu Lê Nguyệt, cô đừng lãng phí thời gian vào chuyện này.”
Vu Lê Nguyệt bình tĩnh nhẹ nhàng nói: “Cho tôi thêm một chút thời gian, chắc chắn tôi có thể tìm được cách chính xác.”
Lạc Kỷ Minh đập lên bàn “bộp” một cái, trừng Vu Lê Nguyệt: “Bài học lần trước còn chưa đủ à?”
Đuôi lông mày của Vu Lê Nguyệt khẽ động nhưng giọng điệu vẫn bình tĩnh như cũ: “Chính vì như vậy chúng ta càng không thể phụ lòng bọn họ, để bọn họ hi sinh vô ích. Đội trưởng Lạc, D-31 là cách duy nhất có thể giải quyết đám thực vật đó.”
Vu Lê Nguyệt nhìn Giang Kỳ: “Tổng đội trưởng Giang, chắc hẳn anh rõ ràng điều mà tôi nói.”
Giang Kỳ: “Tôi nghe nói chuyện này do tổng bộ quyết định, tôi và Kỷ Minh đều không có quyền khởi động lại, cô cần phải thuyết phục cục trưởng.”
Giang Kỳ không phụ trách chuyện thuộc phương diện nghiên cứu, anh ta cũng không hiểu những chuyện này, nên quyền lên tiếng của anh ta ở phương diện này cũng không lớn lắm.
“Nếu tổng đội trưởng Giang và đội trưởng Lạc cùng nhau…”
“Vu Lê Nguyệt! Ra ngoài!!” Sắc mặt Lạc Kỷ Minh xám xịt, trực tiếp đuổi người: “Cô đúng thật là… là…”
Dường như Lạc Kỷ Minh tức chết rồi, chỉ vào Vu Lê Nguyệt, mãi cũng không thốt ra được một chữ.
Vu Lê Nguyệt không nói gì nữa, đứng dậy đi ra ngoài, sắp đến cửa, cô ta quay đầu: “Tôi chỉ muốn giải quyết vấn đề này.”
“Sao cô ta lại máu lạnh như vậy chứ!!” Lạc Kỷ Minh tức giận chống nạnh, tức đến mức đi đi lại lại tại chỗ: “Người chết đều là đồng nghiệp của cô ta, là người sớm chiều ở cùng nhau! Cô ta cứ như người không liên quan, tiếp tục làm nghiên cứu của cô ta… Nếu không phải nhà họ Vu, sự cố lớn như thế, cô ta vẫn có thể ở đây chắc!!”
Giang Kỳ: “Nhưng anh cũng không thể phủ nhận thành quả của cô ta.”
Lạc Kỷ Minh liền tắt lửa giận.
…
…
Giang Kỳ dẫn Ngân Tô rời khỏi phòng họp.
Ngân Tô tò mò hỏi: “Hạng mục D-31 mọi người nói là hạng mục dược phẩm bị tạm dừng mà anh và đội trưởng Lạc nói lúc trước?”
“Ừ.”
“Trước đây đã xảy ra sự cố gì?”
“Trên báo cáo nói có người thao tác sai sót, thực vật khô không xử lý theo quy trình dẫn đến thực vật sống lại nhanh chóng sinh trưởng, phá hoại một số thiết bị bảo vệ chất độc trong phòng thí nghiệm, dẫn đến chết mất mười mấy người trong phòng thí nghiệm.”
“Ai thao tác sai sót?” Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Giang Kỳ lắc đầu: “Không rõ lắm, nhưng xem kết quả xử lý cuối cùng, rất có khả năng là Vu Lê Nguyệt.”
“Cô ta có gia thế lớn lắm hả?”
“Cô ta là người nhà họ Vu.” Giang Kỳ ngập ngừng một lát mới nói: “Nhà họ Vu… khá phức tạp, trong gia tộc có không ít người đều là làm chính trị. Tuy Cục điều tra là đơn vị độc lập nhưng sức ảnh hưởng của những người này cũng không dễ coi thường, hơn nữa mấy năm gần đây có một số người muốn thò tay vào Cục điều tra, muốn khống chế Cục điều tra.”
Dự định ban đầu của Cục điều tra là ràng buộc người chơi, bảo vệ dân chúng bình thường.
Nhưng bây giờ có người cảm thấy Cục điều tra chỉ làm chuyện thế này là lãng phí thời gian và tài nguyên, bọn họ muốn lợi ích lớn hơn, muốn nắm Cục điều tra trong tay mình.
Đồng tộc còn chưa chắc có thể đồng tâm, càng đừng nói tới hàng trăm hàng ngàn người dưng nước lã.
Mỗi người đều có ý đồ riêng của mình.
“Nhưng những chuyện này không cần chúng ta bận tâm.” Giang Kỳ nhìn về nơi xa: “Chúng ta chỉ cần giải quyết quái vật là được.”
Giang Kỳ dứt lời, liếc mắt nhìn Ngân Tô: “Tô tiểu thư, khu ô nhiễm giống như thế này còn tồn tại rất nhiều, chúng tôi phát hiện phó bản tử vong và khu ô nhiễm tồn tại quan hệ nhất định.”
Ngân Tô hơi nhướng mày: “Quan hệ gì?”
“Những phó bản tử vong trước khi cô vượt qua đều có dấu hiệu đổ bộ xuống thế giới hiện thực. Nhưng sau khi cô qua ải thì chúng liền biến mất.”
Ngân Tô hiểu đại khái: “Ý của anh là vượt qua phó bản tử vong sẽ khiến khu ô nhiễm biến mất?”
“Nhìn tình hình trước mắt thì là như vậy.”
Giang Kỳ cho Ngân Tô xem một số tài liệu.
Như Giang Kỳ đã nói, mỗi lần vượt qua phó bản tử vong, khu ô nhiễm đang hình thành sẽ đột nhiên biến mất, cứ giống như chưa từng tồn tại vậy.
“Nhưng nhiều phó bản tử vong như thế, sao lần nào cũng trùng hợp như vậy, phó bản tôi tiến vào đều sắp đổ bộ xuống thế giới hiện thực?”
Trừ hai phó bản “Con tàu Noah” và “Thị trấn Ma Quỷ” là cô chủ động tiến vào ra thì những phó bản khác đều do trò chơi kéo cô vào.
Sao cô lại xui xẻo đến thế cơ chứ!!
Giang Kỳ: “Chúng tôi từng điều tra dữ liệu về khu ô nhiễm đã hình thành, tuy dữ liệu không hoàn chỉnh lắm nhưng vẫn phát hiện khu ô nhiễm sắp đổ bộ, xác suất kéo người chơi vào trò chơi sẽ tăng cao.”
Phó bản tử vong cứ giống như là đang tích góp lực lượng, lần lượt kéo người chơi vào, khi số lần tích góp đạt đến một số lượng nhất định, lực lượng dự trữ đủ, phó bản tử vong sẽ đổ bộ xuống thế giới hiện thực với hình thức “khu ô nhiễm”.
…Chẳng qua là Giang Kỳ cũng cảm thấy xác suất Ngân Tô vào phó bản tử vong hơi cao một chút.
Giang Kỳ: “Còn về việc tại sao cô hay bị kéo vào phó bản tử vong như thế, chúng tôi cũng không rõ… Có lẽ do trên người cô có điểm nào đó đặc biệt.”
Cô thế mà là người chơi thử nghiệm nội bộ đấy.
Ngân Tô ha một tiếng: “Đặc biệt xui xẻo.”
Trò chơi chó má chỉ biết nhằm vào cô là giỏi!!
“…”
Nói như vậy, hình như cũng đúng. Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Giống bản thân anh ta hoặc là Độ Hạ, Nghiêm Nguyên Thanh… Tiến vào trò chơi đã mấy năm rồi, trừ một lần Công ty Trúc Mộng kia ra thì chưa từng bị kéo vào phó bản tử vong lần nào.
Nhắc đến những chuyện này, Ngân Tô nhớ tới một việc: “Phó bản Công ty Trúc Mộng kia là sao vậy? Các anh điều tra rõ chưa?”
Phó bản đó không phải cô chủ động tiến vào, cũng chưa đến thời gian cô tiến vào trò chơi, đột nhiên lại kéo cô vào luôn.
“Công ty Trúc Mộng tương ứng với chung cư Trúc Mộng ở thế giới hiện thực, đã từng có rất nhiều người mang mộng tưởng sống trong khu chung cư này, bọn họ cũng thực hiện được mộng tưởng, lúc đó khu chung cư này cứ giống như là biểu tượng của mộng tưởng, chỉ cần sống trong này là có thể thực hiện mộng tưởng.
Nhưng theo sự phát triển, chung cư dần dần biến thành nhà cho thuê giá rẻ, người sống ở đây đừng nói tới mộng tưởng, cuộc sống hiện thực cũng khó mà duy trì.
Những người này tràn đầy cảm xúc tiêu cực, có người lợi dụng đạo cụ nào đó để khuếch đại những cảm xúc tiêu cực này, vì thế mà con người đã tạo nên một khu ô nhiễm.”