Mục lục
Chào Mừng Đến Với Địa Ngục Của Ta
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Mèo lười

Beta: Yan

“Không sao cả!” Giọng nói Đông Lộ không hiểu sao lại khẩn trương: “Chúng ta có thể đi cùng nhau được mà, đông người náo nhiệt, em thích đông người.” 

“…” 

Ngân Tô nhàn nhạt liếc nhìn Đông Lộ, có chút thất vọng nói: “Vậy được rồi, nếu cục cưng đã nói như vậy rồi thì chúng ta đi cùng nhau thôi.” 

“Ly Khương tiểu thư, các người có muốn đi cùng không?” Ô Bất Kinh cũng cảm thấy đông người ‘náo nhiệt’ thì càng an toàn hơn, thế là gọi cả Ly Khương và Tạ Bán An. 

Ly Khương ngược lại không định đi cùng Ngân Tô. Phó bản này vừa mới bắt đầu, mối nguy hiểm vẫn chưa lớn lắm, cô ấy và Tạ Bán An đều có thể xử lý được, vì vậy cách tốt nhất bây giờ họ nên tách ra tìm kiếm manh mối. 

“Ngày hôm nay tương đối an toàn, chúng ta tách ra trước, như vậy sẽ lấy được thêm nhiều manh mối hơn…” Ly Khương nói xong, nước mắt có chút không kìm được rơi xuống gò má. 

Ngay lúc cô ấy vừa chuẩn bị lau đi thì một chậu hoa đột nhiên xuất hiện trước mặt cô ấy. 

Động tác lau nước mắt của cô ấy khựng lại, nước mắt lách tách rơi vào trong chậu hoa làm thấm đẫm lớp đất khô. 

Ly Khương: “???” 

Ly Khương khó hiểu nhìn người đang cầm chậu hoa: “Tô tiểu thư?” 

“Đừng lãng phí.” Vẻ mặt Ngân Tô tràn đầy nghiêm túc: “Tôi đã trồng một bảo bối rồi.” 

Ly Khương nhìn chậu hoa rồi lại nhìn Ngân Tô: “Hả?” Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Ngân Tô lại lấy ra một cái bình: “Khi nào cô rơi nước mắt thì giúp tôi thu lại. Nếu trồng được thì cô chính là mẹ nuôi của nó.” 

Ly Khương bị nhét một cái bình 500ml, vẻ mặt càng ngốc hơn: “Hả??” 

Mẹ nuôi cái gì cơ? 

Tô tiểu thư đã trồng thứ kỳ lạ gì vậy? 

… Cô ấy không muốn làm mẹ nuôi của quái vật đâu. 

“Cố lên.” Ngân Tô làm một cái động tác cổ vũ cho Ly Khương, sau đó tiêu sái mang người yêu mà cô mới có được rời đi. 

Ô Bất Kinh vội vàng chạy bước nhỏ theo sau. 

“Cô đừng có kéo tôi!!” 

“Nhưng những người khác đều nắm tay nhau mà.” 

“Tôi không nắm! Đừng có chạm vào tôi!!” 

“Ơ kìa, nắm một chút thôi mà…” 

“A a a a!!” 

Ly Khương nhìn Ô Bất Kinh đang phát điên ôm đầu chạy vòng quanh Ngân Tô, trong khi Ngân Tô thì đang kéo tay Đông Lộ, dáng vẻ nhìn qua trông năm tháng yên bình làm sao. 

Trong thế giới màu hồng tràn ngập đầy bầu trời này, sự nguy hiểm bỗng chốc dường như bị lãng quên. 

Nhưng Ly Khương vội vàng lắc đầu, dụi dụi đôi mắt đỏ hoe, bình tĩnh nhìn người yêu của cô ấy: “Anh muốn đi đâu?” 

Người yêu dịu dàng nói: “Em có muốn đi chỗ nào không? Anh có thể đi cùng em.” 

“…” Ly Khương gọi Tạ Bán An: “Tiểu An.” 

Tạ Bán An khẽ gật đầu: “Tự tớ có thể làm được.” 

“Vậy cậu cẩn thận.” Ly Khương liếc nhìn phù văn hơi sáng trên cổ tay mình, rồi xác nhận lại phù văn trên tay Tạ Bán An đang sáng, dặn cậu ấy một câu: “Nếu gặp nguy hiểm hãy gọi cho tớ ngay lập tức.” 

“Được.” 

… 

… 

Phố Tây. 

Con phố này là phố ẩm thực, đủ loại món ngon tỏa ra mùi hương hấp dẫn. 

Ngân Tô nhìn thấy một tờ giấy ở lối vào khu ẩm thực nói rằng học viên ăn ở đây không cần trả tiền, chỉ cần xuất trình thẻ học viên của mình là được. 

Thế là sau khi tiến vào, Ngân Tô vung tay lên, cực kì phóng khoáng: “Bảo bối, em cứ ăn thoải mái, tôi thanh toán.” 

Đông Lộ: “…” 

Đồ thần kinh! 

Ngân Tô nhìn sang, Đông Lộ lập tức gượng cười: “Chúng ta đến quán chè Hồ Ký đi, chè ở đó ăn ngon lắm.”

Quán chè Hồ Ký nằm ở vị trí trung tâm khu phố, lúc này có hai cặp tình nhân NPC đang ngồi ăn chè bên trong, bộ dáng anh anh em em đó, nhìn mà thấy ê răng luôn. 

Ông chủ đang bận rộn phía sau quầy, nghe thấy tiếng chuông gió ngoài cửa vang lên, đầu cũng không ngẩng lên, chào đón: “Kính chào quý khách, mời quý khách gọi món tại quầy.” 

Trên quầy có thực đơn đồ uống, mà món cũng rất đa dạng. 

“Bảo bối, em muốn uống gì nào?” Ngân Tô phát huy phẩm chất tốt đẹp của một người yêu, trưng cầu ý kiến của Đông Lộ trước. 

Đông Lộ không nhìn vào thực đơn đồ uống mà nói thẳng: “Pink Lover.” 

“Thật xin lỗi, Pink Lover hôm nay đã bán hết rồi.” Cuối cùng ông chủ cũng ngẩng đầu lên, lộ ra mấy phần áy náy: “Hai người xem món khác thử.” 

“Bảo bối, không sao, tôi nhất định sẽ để cho em được uống Pink Lover.” Ngân Tô ra đòn phủ đầu đẩy Đông Lộ sang bên cạnh: “Em qua bên kia ngồi trước đi.” 

Đông Lộ: “???” 

Ông chủ: “???” 

“Nhanh lên đi… A, hay là em muốn tôi đưa em qua đó phải không? Tôi biết ngay mà, một phút em cũng không thể rời xa tôi được…” 

Đông Lộ quay người bỏ đi. 

“Bảo bối ơi, người ta cũng muốn uống Pink Lover.” Vân Vân dán lên người Ô Bất Kinh làm nũng, vừa mềm mại lại quyến rũ. 

“Em muốn uống thì uống đi!” Giọng nói của Ô Bất Kinh run rẩy: “Em cứ gọi món đi!” 

Hu hu hu!! 

Vì sao chứ!! 

Vì sao cậu ta phải chịu sự tra tấn như này chứ!!

Thật đáng sợ!! Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Ô Bất kinh sụp đổ tự cho quăng bản thân hai thuật trị liệu, còn tiện tay ném một cái cho Ngân Tô, tuyệt đối sẽ không bị yêu ma quỷ quái cám dỗ! 

“Nhưng mà ông chủ nói không có, anh nghĩ thử xem có cách nào giúp người ta được không.” Vân Vân nắm lấy cánh tay của Ô Bất Kinh bắt đầu lắc lắc. 

“…” 

Nghĩ… nghĩ muốn đập nát hộp sọ của cô thì có! 

Ô Bất Kinh nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng cậu ta lại không có lá gan này. 

Cậu ta chăm chú nhìn Ngân Tô, đầu óc xoay chuyển, nói với Vân Vân: “Được được được, em đi qua kia trước đi, tôi sẽ nghĩ cách giải quyết.”

Vân Vân lúc này mới hài lòng: “Vậy người ta đợi anh đó nha.” 

Chờ Vân Vân lắc hông đi tìm Đông Lộ. 

Ô Bất Kinh chắc chắn rằng Vân Vân đi xa rồi liền tìm đến đại lão cầu cứu: “Tô tiểu thư, làm sao bây giờ đây?” 

“Một ngày thôi mà, nhịn cô ta một chút đi.” Ngân Tô vỗ vai Ô Bất Kinh: “Đợi ngày hôm nay kết thúc thì cậu có thể làm thịt cô ta rồi. Cứ nghĩ đây là sự quan tâm trước khi cô ta sắp chết đi, có phải khả năng chịu đựng của cậu cao hơn nhiều rồi không.” 

Ô Bất Kinh: “…” 

Cậu ta chỉ là một cái vú em thôi! 

Cũng không thể để cậu ta cầm bình thuốc đánh người ta được đâu!

Ô Bất Kinh biết mình không thể vứt bỏ Vân Vân được, hơn nữa cậu ta vẫn chưa soát được mức độ hảo cảm… Hạng chót thì sẽ bị kéo vào cái phòng phụ đạo tình yêu gì gì đó.

Vừa nghe đã biết không phải là nơi tốt lành gì. 

Ô Bất Kinh: “Thế cái Pink Lover gì đó… Ông chủ nói không có, làm sao đây?” 

Ngân Tô đập lên quầy, gọi ông chủ bên trong, mỉm cười nói: “Ông chủ, tôi muốn pha một cốc Pink Lover cho cục cưng của tôi. Cho tôi mượn dùng chỗ của ông một chút có được không?” 

“Nguyên liệu dùng cho Pink Lover đều dùng hết rồi…” 

“Chuyện này ông không cần phải lo, tự tôi giải quyết được.” 

Ông chủ khó xử: “Nhưng chỗ pha chế của chúng tôi bình thường không được phép cho người ngoài sử dụng…”

Ông chủ nhìn ống thép kim loại bóng loáng trước mặt, câu nói kế tiếp nghẹn lại trong cổ họng. 

Vẻ mặt cô gái đang cầm vũ khí tỏ vẻ bất đắc dĩ: “Tôi chỉ muốn pha một cốc Pink Lover cho bảo bối của tôi thôi mà. Tại sao ông chủ cứ phải ngăn cản tôi thế? Là bởi vì ông chưa có người yêu sao?” 

“…” 

Ông chủ di chuyển sang trái, ống thép cũng di chuyển theo ông ta.

Ông chủ di chuyển sang bên phải, ống thép vẫn tiếp tục di chuyển theo ông ta… 

Nắm tay của ông chủ cứng lại, bất ngờ cầm chiếc máy trộn trong tay lên đánh về phía Ngân Tô, tiếng quay vù vù đập thẳng vào mắt Ngân Tô. 

“Keng!” 

Ống thép đập vào chiếc máy trộn. 

Ông chủ chỉ cảm thấy có một trọng lực đè tay ông ta vào quầy. 

Bình bình lọ lọ trên quầy bị quét bay hết, máy trộn bị đè lại, ông chủ không rút ra được, dứt khoát buông ra. 

Khom lưng liền rút một con dao từ dưới quầy ra, chém về phía Ngân Tô. Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Ngân Tô nghiêng người tránh đi, trầm giọng nói: “Chưa có người yêu thì cũng không cần phải ghen tị với tôi như vậy đâu.” 

“…” 

Đòn tấn công của ông chủ càng ngày càng ác liệt hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK