“Nhìn anh như vậy làm gì, chuyện anh trai em nói đương nhiên là em không thể biết, không thì bảo em ra ngoài làm gì.”
Nháy mắt thu lại tâm trạng, Giang Anh Tuấn bật cười, tay dí trán cô một cái.
“Chuyện gì mà thần thần bí bí thế, ngay cả em cũng không được biết, Anh Tuấn, anh nói xong có phải anh của em phải đi làm chuyện gì nguy hiểm không? Cho nên mới không muốn để cho em biết, em nói cho anh nghe này nếu anh mà giúp anh ấy giấu em, chờ ngày nào đó em biết được, em tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh, biết chưa?”
Nhan Nhã Quỳnh ra vẻ hung ác nhe răng trợn mắt với Giang Anh Tuấn, hai tay khoanh trước ngực, ngồi trên ghế nhìn vê phương xa có chút thất thần.
“Năng lực của anh trai em, anh không biết, chẳng lẽ em còn không rõ sao.
Dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, đến bây giờ bản lĩnh của anh ấy còn lớn hơn anh, yên tâm đi, không sao đâu, chỉ là trước đó ở Mỹ xảy ra vài việc chưa xử lý tốt cho nên bây giờ buộc phải tới thôi”
Chuyện đến nước này chỉ đành tạm thời lừa gạt, chỉ sợ ông nội cũng có liên quan đến, thật đúng là không tiện giải thích.
Tạm thời nói dối đã, Giang Anh Tuấn nhăn mày lại, chuyện càng ngày càng khó giải quyết, xem ra anh cũng phải sớm tính toán lại.
Văn phòng Tổng giám đốc tập đoàn Sunrise, ông cụ Chánh mệt mỏi dựa vào ghế nghỉ ngơi, từ sau khi Giang Anh Tuấn có thể một mình đảm đương công việc, những việc này gần như ông không phải đụng tới, bây giờ lại làm lại, đúng là có chút khó khăn.
Sự vụ của công ty đều đã chuyển đổi sang một phương pháp xử lý khác, người đã già nên học tập cũng chậm hơn, tốc độ tay của ông cũng chậm hơn nhiều, đã hai ngày mới xử lý được một vài việc dễ hiểu nhất.
Huống chi còn có rất nhiều công trình ông vốn không biết, chưa được tham dự, còn phải xem lại từ đầu, với tiến độ chậm chạp này của ông, chưa đợi Trân Tuấn Tú ngáng chân, đã tự mình đánh sập Sunrise.
Cộc cộc cộ!
c Đang đau đầu về vấn đề này, cửa đột nhiên vang lên tiếng gõ, giọng nói của quản gia Sơn từ bên ngoài truyền vào: “Ông chủ, xảy ra chuyện rồi.”
Chuyện trong tay còn chưa xử lý xong, bên ngoài đã xảy ra chuyện, ông cụ Cháng vốn đang khó chịu trong lòng, hít sâu một hơi mở miệng nói: “Vào rồi nói.”
“Ông chủ, hai phần ba công trình của công ty đã bị dừng lại toàn bộ, chính phủ thẩm tra nói tài liệu của chúng ta không an toàn, bảo chúng ta làm lại toàn bộ, còn một phần ba thì đang bị kiểm tra, đoán chừng còn ra vấn đề khác nữa”
Quản gia Sơn thở hổn hển, nói đơn giản một lượt một lần, càng nói càng tức, cho dù năm đó ông ta làm việc dưới trướng ông chủ cũng không đụng phải trò đùa lưu manh như vậy, tất cả các công trình đều bị đình chỉ, hao tổn thế này có thể hại chết Sunrise, huống chi nhà họ Trân dường như cũng đang ngo ngoe rục rịch, khiến cho người ta không yên tâm.
“Thời gian thi công đến nay là bao nhiêu? Vật liệu có vấn đề phải được người có chuyên môn kiểm tra, nếu có vấn đề thì thay thế càng sớm càng tốt.
Nếu không có vấn đề gì thì trình báo cáo kiểm tra chuyên môn và trình bày trước đi, Dương Minh Hạo sẽ không làm rõ ràng như vậy, bản thân chúng ta đứng vững sẽ không có vấn đề gì”
Chuyện này cũng coi là dễ giải quyết, dù sao bây giờ Dương Minh Hạo cũng chỉ dám ngầm gây sự, ông ta còn chưa có cái gan lớn thế mà quang minh chính đại ra mặt, đình công mấy ngày cũng không phải vấn đề lớn, chút tổn thất này, Sunrise còn có thể chịu được..
Danh Sách Chương: