Mục lục
Nhan Tiểu Thư Em Mãi Là Người Tình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Gia tộc Hàng Dương không phải là gia tộc bây giờ cháu có thể chọc vào, Ôn Hàng Dương tên thật là Giang Húc Đông, bố cậu ta không có nhiều con như ông, chỉ có một đứa con trai là Giang Húc Đông. Cho nên cho dù ông có muốn động đến cậu ta, cũng không dễ dàng đâu.”

Công tước Otto vuốt cằm suy nghĩ một chút, sau đó nhướng mày nhẹ giọng nói. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
2. Hạnh Phúc Của Kẻ Ngốc
3. Manh Thê Phúc Hắc
4. Người Anh Yêu Là Em
=====================================

“Ông ngoại, trong một gia tộc không thể không có điểm sai, sẽ luôn có một vài người muốn chia rẽ, muốn nhận được nhiều hơn. Mặc dù bây giờ cháu không thể đối mặt chính diện, nhưng có thể nghĩ ra biện pháp khác, còn nhất định có thể thành công.”

Lời nói này của NhanKiến Định chính anh ta cũng không tin lắm, hai tay anh ta nắm chặt lại trong túi quần, nhìn Giang Anh Tuấn đang ngồi một bên.


“Hoặc là có thể ra tay thông qua Vũ Nguyên Hải, Giang Húc Đông rất quan tâm đến người này.”

Muốn công phá một gia tộc, cách tốt nhất chính là bắt đầu phá vỡ từ bên trong, đạo lý này đã có từ rất lâu, ông cụ Giang cũng từng dạy anh.

“Là một cách khả thi, hai cháu có cách nghĩ gì đều có thể làm, có điều ông sẽ không giúp các cháu bất cứ chuyện gì. Muốn đánh gia tộc Hàng Dương chỉ có thể dựa vào các cháu thôi, gia tộc Otto tạm thời không thể chịu được bất kỳ xáo trộn nào nữa.”

Vừa mới quét dọn một lượt, nên gia tộc Otto đã bị tổn thương rất nhiều, mặc dù mấy con sói non kia gần như đã bị ông giải quyết hết, nhưng rắn chết vẫn còn nọc độc, trâu yếu còn khỏe hơn bò, trước khi có thể hoàn toàn hạ gục một người, ông cũng đều không thể xem nhẹ. Nếu không lúc nào bị giết cũng không biết mất.

“Ông ngoại yên tâm đi, cháu đã hiểu tình hình bây giờ của gia tộc Otto rồi, ông tự mình cẩn thận là được.”

NhanKiến Định gật đầu đồng ý.

Thật ra từ hơn tháng trước anh ta đã bị một chút ảnh hưởng, mặc dù không phải rất lớn, nhưng vẫn khiến anh ta mất một thời gian dài mới có thể cưỡng ép ổn định lại được. Bây giờ anh ta chỉ hy vọng mấy người chú của mình đừng có làm loạn vào lúc này là được.


Nếu không bị tấn công từ mọi mặt, thì những ngày tháng sau này e rằng không tốt.

“Cốc cốc cốc.”

Đang nói đến chỗ quan trọng, thì đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa, giọng nói nhẹ nhàng của Nhan Nhã Quỳnh vang lên bên ngoài: “Ông ngoại, cháu có chuẩn bị chút hoa quả, ông ăn một chút rồi đi ngủ sớm đi, vừa mới xuống máy bay, không thể để bị mệt đâu.”

Vốn dĩ cô không định đến quấy rầy, nhưng ngồi ở dưới tầng nửa tiếng mà vẫn không thấy người đi ra, Nhan Nhã Quỳnh có chút không thể ngồi yên, một mặt lo lắng sức khỏe của Công tước Otto, một mặt lại lo lắng cho Giang Anh Tuấn.

Mặc dù cô không biết rõ chuyện của công ty, sau khi đến đây cô cũng không có nhiều thời gian lên mạng, nhưng sự việc náo loạn lên như vậy, ít nhiều gì cũng truyền đến tai cô, có chút lời nói không dễ nghe.

“Biết rồi, chuyện ở đây đã xong rồi, cháu đưa ông xã ngoan ngoãn của cháu về ngủ đi, ông ngoại cũng ngủ đây.”

Nhìn thấy cô đặt đĩa hoa quả trong tay xuống, Công tước Otto bóp gương mặt nhỏ của cô, vẫy tay chào đôi vợ chồng nhỏ.

“Vậy bọn cháu về trước đây, ông ngoại và anh trai cũng nghỉ ngơi sớm một chút, sắp đến Giáng sinh rồi, mọi người năm mới vui vẻ nhé.”

Sau khi đến nơi này, không có chuyện gì áp lực, Giang Anh Tuấn lại chăm sóc ân cần, cậu bé NhanHướng Minh cũng hết sức để tâm.

Bây giờ cậu bé là đã học sinh cấp một rồi, có một lần còn dẫn một người bạn về, khiến Nhan Nhã Quỳnh vui vẻ rất lâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK