Vân Chiêu dửng dưng chẳng coi lời đe dọa của Hồng Thừa Trù vào đâu, ước chừng thời gian đã đủ, mở cái nồi đất, một mùi hương ngào ngạt lan tỏa. Hồng Thừa Trù khẽ "í" một tiếng, đi tới bên cái nồi ngói, dùng muôi nguấy thử thịt cừu bên trong, tay quạt mùi thơm hít thật sâu, tự nhủ: “ Mùi không tệ chút nào.” Vân Chiêu nhón chân nhìn, thấy nước canh trong nồi vẫn còn nhiều, thịt cừu chưa lên nước màu, đóng nắp trở lại: “ Để ngấm thêm chút nữa đã.” Hồng Thừa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.