Tiểu Sở chui vào lòng Phùng Anh nằm cho ấm, tiểu thư nói nhiều, nó nghe chẳng hiểu, chỉ hiểu điều cuối cùng, mút ngón tay ủy khuất nói:” Ở đó chúng ta trồng bao nhiêu cũng không đủ ăn đâu ...” Phùng Anh chỉ biết thở dài lẩm bẩm:” Đại quân lên đường cần lương thực, đại quân đánh trận cần lương thực, đại quân đi hộ vệ kinh thành vẫn cần lương thực, đừng trách Tần phu nhân.” “ Vậy chúng ta thực sự sẽ rời Thạch trụ chứ ạ?” “ Phải đi thôi, đã có người bất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.