Lê Quốc Thành lại lần nữa đi qua cây dương mai kia, Hạ Hoàn Thuần không tự chơi cờ nữa, mà nằm trên cái ghế tựa, áo ngực phanh ra, buồn chán nhìn trời cao. Chẳng muốn nói chuyện với loại hiếu chiến khát máu này, hắn đi sang lối khác. “ Đứng lại.” Hạ Hoàn Thuần vậy mà phát hiện ra, quát: Lê Quốc Thành không cam tâm đứng lại: “ Có chuyện gì?” “ Vừa rồi ngươi đi cáo trạng ta đấy à?” “ Không có, Lê mỗ là quân tử đường hoàng.” “ Được, coi như ngươi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.