Nếu là lúc Vân Chương, Vân Hiển còn nhỏ, dù phạm lỗi gì, Vân Nương cũng sẽ bênh vực, bây giờ bà chỉ thở dài, đứng dậy bế theo Vân Đóa rời bàn ăn. Vân Hiển không nghĩ mấy năm mới về nhà lại bị mắng té tát như vậy, yếu ớt nói:” Nếu cha sai thì sao?” Vân Chiêu trừng mắt:” Cha có sai thì cũng hơn hai đứa ngốc các con đưa ra quyết định chính xác.” Vân Chương bất mãn:” Con và A Hiển sao gọi là kẻ ngốc được?” Vân Chiêu ngửa mặt thở dài:” Đừng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.