Lôi Áo Ny liếc đứa bé đang vươn tay về phía mình quờ quạng lung tung, nàng rất không ưa trẻ con, vì chúng phiền nhiễu, ỉa đái suốt ngày rồi còn khóc chẳng có lý do gì, cau mày nói:” Để đứa bé tránh xa thức ăn của ta ra, ở đây có nửa cái bánh mỳ với nửa quả táo cho ngươi.” Tắc Duy Nhĩ cúi đầu vâng một tiếng, buộc đứa bé trong lòng, đưa tay ra nhận lấy cái khay. “ Lôi Áo Ny, cô không có tay à, không thấy nàng ấy đang bên con...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.