Đa Nhĩ Cổn nhìn Hồng Thừa Trù một lượt, thời gian qua hắn cũng để ý quan sát người này, cho nên không tin ông ta lại vì chút thủ đoạn nho nhỏ của Sùng Trinh tìm cái chết, cười khẩy:” Ông thực sự sẽ chết sao?” Hồng Thừa Trù cười nhạt:” Ngươi cười gì ta chứ, ngươi cũng có khác gì ta đâu hả?” Đa Nhĩ Cổn cau mày:” Lời ấy là sao?” Hồng Thừa Trù tựa hồ đã hạ quyết tâm muốn chết, nói chuyện không giữ gìn gì nữa: “ Ở dưới Hạnh Sơn bảo, ngươi chưa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.