Tả Lương Ngọc sờ cổ, suốt ngày mặc giáp trụ, cho là giáp trụ vừa người nhất, mặc lâu cũng sẽ cọ xát nhiều làm rách da. Một phụ nhân xinh đẹp đem cái khăn lụa nhét vào cổ Tả Lương Ngọc, than thở:” Tướng quân, tới khi nào chúng ta mới thoát khỏi cuộc sống không phải của con người này đây?” Tả Lương Ngọc mặt âm u:” Chịu đựng thôi, còn biết làm thế nào? Ngày nào chúng ta chưa thể hòa giải với Vân Chiêu thì chúng ta phải sống như thế này.” Phụ nhân u sầu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.