“ Vân Chiêu quá gấp gáp rồi. “ Tiền Khiêm Ích xem báo xong, trên mặt không có mấy vẻ vui mừng, mà lo lắng chiếm đa số, không ngừng thở ngắn than dài: Liễu Như Thị không hiểu: “ Chuyện này với lão gia mà nói là rất tốt mà.” Tiềm Khiêm Ích cau mày, ông ta nhìn vấn đề góc độ quyền mưu khác hẳn với Khổng Tú: “ Bọn ta bị Vân Chiêu đẩy lên đầu sóng ngọn gió, e từ nay bọn ta là kẻ thù sinh tử của Từ Nguyên Thọ.” “ Vậy chẳng lẽ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.